Nghe đến đây, tiếng khóc của Đỗ tài nhân cũng tạm ngưng một khắc, còn Hà Tu Dung thì trái lại, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, nàng đưa tay che miệng cười:
“Đỗ tài nhân thật làm bổn cung hết hồn, vừa rồi cứ nghe ngươi khóc mãi không thôi, bổn cung còn tưởng là vết thương nặng lắm cơ.”
Hà Tu Dung chỉ mải trào phúng Đỗ tài nhân, lại không chú ý tới Tư Nghiên Hằng khẽ liếc mắt nhìn nàng một cái, Đỗ tài nhân bị y nữ che khuất tầm mắt, nên không trông thấy.
Chỉ có Tống chiêu nghi để tâm nhận ra, nàng cúi đầu càng thấp, lặng lẽ không lên tiếng.
Đỗ tài nhân đầu gối bầm tím, không tiện cử động, căn bản không cùng Hà Tu Dung tranh luận, chỉ luống cuống mà tự biện bạch:
“Tần thiếp là vì hoảng sợ……”
Vì sao lại sợ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play