Khi 006 chạy ra khỏi biệt thự, ráng chiều vừa lúc phủ kín bầu trời, ánh cam đỏ ấm áp nhuộm lên những đám mây, khiến chúng trông như những lớp vảy cá lấp lánh, từng tầng từng tầng xếp chồng lên nhau, vừa rực rỡ vừa đẹp đẽ.
006 không giống những chú chó bình thường. Khi thực sự chạy, nó có thể mượn lực từ tinh thần lực đã tích lũy, đôi chân như đang giẫm lên hai bánh xe lửa Phong Hỏa Luân, lao vút về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Thế nhưng, đến khi tiến vào nội thành, 006 dần dần nhận ra có điều gì đó không ổn.
Nó đã từng lén đi ngang qua nhà trẻ của Nhu Nhu một lần, nhớ rất rõ nơi đó phải là ở đây mới đúng. Nhưng khi nhận ra lộ tuyến đi càng lúc càng rối, 006 không khỏi trầm tư.
Lúc này, một chú chó nhỏ đang đứng ven đường, lặng lẽ suy nghĩ, thì một ông lão hòa ái cầm xúc xích, chậm rãi chắp tay sau lưng đi tới.
“Chó con, đáng thương quá, lại đây ăn thịt nào!”
Ông lão lắc lắc cây xúc xích trên tay, cất tiếng gọi 006.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT