Cứ như hễ nhắc đến chuyện của Nhu Nhu, tính cách kiêu ngạo, tùy ý của Phí Kinh lại trở nên lo trước lo sau.
Có lẽ vì bản thân đã quá dứt khoát từ chối nên đến khi bừng tỉnh, Phí Kinh mới nhận ra mình coi trọng Nhu Nhu đến nhường nào.
Đôi mắt dừng trên ánh đèn phản chiếu trong gương phía trước. Trong gương, hắn thấy chính mình đang mím chặt môi, giữa chân mày hằn lên một vết nhăn.
Phí Kinh khẽ thở dài đến mức khó mà nhận ra, rồi hạ mắt xuống, trong đôi mắt một lần nữa hiện lên vẻ xa cách, lãnh đạm ngày thường. Quay đầu lại, mái tóc dài vẽ nên một đường cong nhạt trong không trung, mở miệng nói với đạo diễn:
"Nhu Nhu còn nhỏ, những bé đưa hoa trên sân khấu đều khoảng bốn, năm tuổi. Hơn nữa, thời gian cũng khá gấp, không kịp chuẩn bị."
Quan trọng nhất là Phí Kinh không muốn Nhu Nhu lộ diện trước ánh đèn sân khấu. Tính cách em trai đơn thuần, mềm mại, chỉ cần một viên kẹo cũng có thể dụ được đi.
Giới giải trí là một vũng nước đục, nếu để Nhu Nhu bước vào, không chừng sẽ bị kẻ có ý đồ xấu dẫn dắt đi sai đường.
Ít nhất là chưa phải bây giờ. Ít nhất phải đợi đến khi Nhu Nhu có khả năng phán đoán nhất định, Phí Kinh mới có thể yên tâm nới lỏng lớp bảo vệ này, để em trai thử bước ra ngoài thế giới.
Lúc này, Nhu Nhu đang ghé lên vai ca ca, cười khúc khích, dùng ngón tay nhỏ quấn lấy lọn tóc dài của anh. Mái tóc vàng kim quấn quanh đầu ngón tay bé, thỉnh thoảng bé lại bật cười khanh khách.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play