Trang Kiệt nhớ rất rõ, kiếp trước vào khoảnh khắc mình chết, bầu trời cũng rực rỡ ánh nắng như bây giờ, chói chang đến mức làm mọi thứ trước mắt trở nên nhợt nhạt.
Cánh tay đầy vảy cá của cậu đã bị Cố Trạch chặt bỏ một cách tàn nhẫn. Đôi mắt đối phương nhìn cậu với vẻ ghê tởm và lạnh lùng như mọi khi.
Vào khoảnh khắc trái tim bị đạn xuyên thủng, Trang Kiệt nhìn khuôn mặt thờ ơ của Cố Trạch và nghĩ rằng cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Ngay từ nhỏ, cậu đã vô cùng chán ghét tên nhặt rác này. Cậu từng giẫm lên chai nước của hắn, cào xước bàn học của hắn, thậm chí còn ném đồng phục của hắn...
Cố Trạch cũng không phải kẻ sẽ nhẫn nhịn. Khi đã có khả năng phản kích, hắn luôn khiến Trang Kiệt tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Cả hai đã chẳng thể phân rõ ai là người khơi mào trước. Chỉ biết rằng suốt bao năm qua, bọn họ căm hận nhau đến tận xương tủy. Chỉ cần liếc mắt nhìn đối phương cũng đã thấy gai mắt, thấy dơ bẩn.
Thế nên, Trang Kiệt cảm thấy bất cứ ai cũng có thể cho cậu một viên kẹo. Nhưng riêng Cố Trạch thì không đời nào!
Dù có sống lại một kiếp, dù Cố Trạch bây giờ vẫn chỉ là một đứa trẻ với ánh mắt trong veo, chưa lộ ra sự chán đời lạnh lùng của sau này, thậm chí trên má còn chút thịt baby, thì điều đó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến sự căm ghét của Trang Kiệt đối với hắn!
Cậu tiến lên một bước, giật rơi viên kẹo trong tay Nhu Nhu, lạnh lùng liếc nhìn Cố Trạch:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT