Phong Quyết vẫn cúi người, giống như không quan tâm đến bất cứ thứ gì.
Cố Căng ngồi dựa vào lưng ghế, nhìn ly cà phê trong tay, tựa như đang suy tư gì đó.
Nguyễn Yên không thể ngờ được tới Cố gia một chuyến, lại có thể nghe được chuyện động trời như vậy. Cả Cẩm Thành đều biết, Cố gia nhận con nuôi đến từ cô nhi viện ở nông thôn, thậm chí có người còn đoán đó có phải là con riêng của Cố Triệu Minh hay không, lại không ngờ đây mới chính là thiên kim thật của Cố gia.
Ánh mắt cô ta dừng lại trên người Cố Dạng một lúc, lộ ra vài ý nghĩ không rõ. Cho nên, cái con người này ngày thường luôn ưu việt hơn cô ta, lại là con tu hú chiếm chỗ thiên kim giả.
Cố Dạng này cũng thật ngốc, việc này bất lợi với cô ta như vậy, không giấu diếm mà còn chủ động nói ra. Chờ đến khi Tiết gia biết chuyện, cũng không biết cái liên hôn kia có còn hay không!
Trong lòng Nguyễn Yên khoái chí, bên ngoài lại ra vẻ không rõ hỏi lại: “Em họ nói gì vậy, sao chị nghe không hiểu lắm?”
Cố Dạng trong lòng thầm mỉa mai, nguyên thân đúng là có lo lắng thân phận thiên kim giả bị lộ ra ngoài, thái độ của những người xung quanh chắc chắn sẽ thay đổi.
Bỗng nhiên có tiếng cười khẽ của Cố Căng, người nãy giờ đang nhìn chăm chú vào ly cà phê trong tay: “Chắc là do cô ngu thôi.”
Sắc mặt Nguyễn Yên hơi cứng lại: “Cố Căng, cô có ý gì?”
Đồ quê mùa này dám ngông cuồng như vậy, tưởng mình là thiên kim thật Cố gia thì ghê gớm lắm sao? Dù Cố gia coi trọng cô ta đi nữa thì cũng không có khả năng công khai thân phận thật của cô ta đâu!
Cố Dạng liếc mắt nhìn Nguyễn Yên, mang theo vẻ mặt ‘Cô thật sự không biết à’ nói: “Chị họ Nguyễn Yên, chị nên đọc nhiều sách một chút.”
Ngay cả Nguyễn Tuyết Linh cũng nhìn Nguyễn Yên với ánh mắt ghét bỏ, cảm thấy Cố Dạng nói đúng. Dù sao thì Nguyễn Yên đã bỏ học, không đọc sách nhiều lắm.
Nguyễn Yên: “…”
Tức không nói nên lời.
Nguyễn Tuyết Linh sau nghe Cố Dạng nói, im lặng một lúc lâu, trong lòng cảm thấy có đạo lý, nhưng cũng cảm thấy có chút bất lực.
Dạng Dạng trước mặt người ngoài như Nguyễn Yên, đem sự tình ôm nhầm nói ra, mặc dù đến lúc đó Cố gia không công khai, nhưng giới nhà giàu ở Cẩm Thành đều sẽ biết chuyện này.
Tuy rằng bọn họ coi Dạng Dạng là con gái ruột, nhưng trong mắt người ngoài, con nuôi không thể so được với thiên kim thật.
Nguyễn Tuyết Linh liếc mắt nhìn Nguyễn Yên cùng đám người làm Cố gia, nắm lấy tay Cố Dạng, trịnh trọng tuyên bố: “Dù có chuyện gì đi nữa, Dạng Dạng, con vẫn là thiên kim của Cố gia chúng ta, chuyện này mẹ và ba con sẽ xử lý, con không cần phải lo đâu.”
Cố Dạng mỉm cười gật đầu với Nguyễn Tuyết Linh.
Cô cố ý nói chuyện ôm nhầm này trước mặt Nguyễn Yên, nếu không thì dù cho cô có nói với ba mẹ Cố muốn công khai thân phận của cô cùng Cố Căng, bọn họ chắc chắn sẽ không đồng ý.
Vừa là bảo vệ cô, vừa giữ mặt mũi của Cố gia.
Nhưng cô không phải nguyên chủ, không yên tâm thoải mái mà chiếm thân phận của Cố Căng được.
Nguyễn Yên nghe lời Nguyễn Tuyết Linh nói, bàn tay để trong túi hơi nắm lại, lông mi dài che đi sự hâm mộ trong đáy mắt.
Số mệnh của Cố Dạng tốt thật đấy!
Tuy nhiên Cố Dạng được yêu thương cũng có chỗ tốt, nghĩ đến mục đích đến Cố gia lần này, ánh mắt Nguyễn Yên lóe sáng, đuổi theo Cố Dạng đang đi dạo trong vườn, làm như lơ đãng bắt chuyện với Cố Dạng: “Đúng rồi Dạng Dạng, nghe nói gần đây dượng đang đầu tư vào chương trình «Nâng ly nói chuyện nông canh» còn mời cả ảnh đế Quý à?”
Cô ta có chút tiếc nuối mà thở dài: “Lại nói chị là fan của ảnh đế Quý đó. Chỉ tiếc từ khi vào giới giải trí tới nay chưa có cơ hội gặp mặt ảnh đế Quý nữa.”
«Nâng ly nói chuyện nông canh» là chương trình do Cố Triệu Minh đầu tư, lấy chủ đề cuộc sống điền viên, hai mùa trước đó đều có rating cao ngất, khiến không ít nghệ sĩ nhờ đó mà nổi tiếng.
Băng: Tên tất cả chương trình, phim trong truyện mình sẽ để trong dấu «…» này nhé.
Đã fix lỗi nhé.
Cảm ơn mọi người đã đọc.