Từ căn cứ Bình Khu đến thành phố Y vẫn còn một quãng đường khá xa.
Trước tận thế, đi máy bay hay tàu cao tốc chỉ mất vài giờ, nhưng bây giờ lái xe vừa đi vừa nghỉ, lại còn phải vòng tránh những khu vực nguy hiểm, ít nhất cũng phải mất hai tháng.
May mà con đường này Văn Cửu Tắc đã từng đi qua, hắn khá quen thuộc. Đến khu vực này, hắn gần như không cần nhìn bản đồ nữa, có thể dựa vào những cột mốc quen thuộc để điều chỉnh hướng đi.
Hắn cũng biết dọc đường có những căn cứ nào có thể tiếp tế vật tư. Ngoài ra, hắn còn có một tấm bản đồ tự vẽ, trên đó ghi đầy những ký hiệu chỉ mình hắn hiểu.
Những khu vực càng sầm uất trước tận thế thì lại sụp đổ càng nhanh. Giờ đây, hầu hết các căn cứ đều được xây dựng ở những vùng hẻo lánh hoặc dựa vào những thị trấn nhỏ ít dân cư.
Giữa các căn cứ là những khu vực bỏ hoang rộng lớn – từng là những thành phố đông đúc nhưng giờ chẳng thấy bóng người.
Mỗi khi đi qua những nơi như vậy, đường phố vắng tanh, không ai qua lại, Văn Cửu Tắc sẽ mở cửa sổ xe, để gió thổi vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT