Tối hôm đó, bọn họ ngủ lại trong nghĩa trang.
Một người, một zombie đều ngủ trong xe. Ghế xe được ngả phẳng hoàn toàn, có thể tạo thành một chiếc giường không quá lớn.
Tiết Linh nằm bên trong vẫn thấy khá thoải mái, nhưng với Văn Cửu Tắc, người tay chân dài ngoằng thì lại rất chật chội. Hắn không biết đặt chân ở đâu, đành gác hai chân lên vô lăng, ngửa đầu nhìn trần xe.
Tiết Linh phát hiện hắn chẳng có biện pháp phòng bị nào, cứ thế nằm thản nhiên ngay bên cạnh cô.
Trước đây, dù gì hắn cũng nhớ trói cô lại để tránh bị cắn, giờ có lẽ thấy cô không thực sự cắn hắn nên càng ngày càng ngang ngược.
"Tiết Linh." Văn Cửu Tắc đột nhiên lên tiếng. "Lúc trước anh nói chia tay với em là vì..."
Tiết Linh căng tai lắng nghe.
Nhưng cái tên chết tiệt này lại nói nửa chừng rồi ngừng bặt.
Hắn thuận miệng khơi ra một chủ đề, sau đó lại mất hứng tiếp tục: "Thôi, dù sao bây giờ em cũng không hiểu nữa, nói ra cũng chẳng có ý nghĩa gì."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT