"Minh tinh dũng cảm tiến lên ", chính là gameshow truyền hình mà Thẩm Liên nhận lời tham gia, cậu đã dành ba ngày nghỉ để xem lại hai mùa trước và kết luận là cũng được.
Đi theo phong cách phiêu lưu trong rừng rậm, cây đổ, thác nước, muỗi mòng rắn rết, thú dữ xuất hiện, nghe thì có vẻ thú vị nhưng thực tế thì những khách mời tham gia chỉ có thể chơi một chút.
Bởi vì ai cũng yếu đuối, va chạm hay vấp ngã một chút là ekip chương trình đều như lâm đại địch, căn bản không thể triển khai được.
Cho nên nói cho cùng, chủ yếu là theo đuổi con đường hành fan.
Không mời được nghệ sĩ tai to mặt lớn, những người đến đa số đều là khách quen của phim truyền hình, dù không nhớ tên thì cũng có thể thấy quen mặt, hoặc là ca sĩ mạng, nếu không thì còn có người mới do nhà đầu tư nhét vào.
Còn về những hạng mục vượt ải, Thẩm Liên cười khẽ, điều này có gì khác so với trò chơi xếp hình đâu?
Ngày tham gia gameshow truyền hình, Thẩm Liên dậy lúc bảy giờ, ra ngoài không thấy Sở Dịch Lan, nghe dì Phân nói anh đã đến công ty từ năm giờ sáng.
Quả nhiên là người mình để mắt tới, Thẩm Liên nghĩ thầm.
Bởi vì cậu cũng là một người nghiện công việc.
Ba ngày nay Thẩm Liên có ý định thêm phương thức liên lạc của Sở Dịch Lan nhưng Sở gia không nể mặt, nói có chuyện gì thì tìm trợ lý.
Theo quy củ cũ, Thẩm Liên tự bắt xe đến địa điểm quay.
Khách mời cố định của "Minh tinh dũng cảm tiến lên" có tổng cộng ba người, hai nam một nữ.
Triệu Lâm: ba mươi tuổi, cao một mét bảy tám, tốt nghiệp Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, đã tham gia rất nhiều phim truyền hình, rất có năng khiếu diễn xuất nhưng hình tượng lại không phù hợp với thẩm mỹ của giới trẻ hiện nay, mặt vuông chữ điền, tướng mạo trung hậu, là anh cả trong nhóm. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Lý Gia Bác: hai mươi bảy tuổi, cao một mét tám, mới debut đã khá nổi tiếng vì ngoại hình trắng trẻo, tính cách cởi mở, được gọi tắt là "chàng trai tỏa nắng". Nhưng không gặp được công ty tốt, sau đó toàn nhận gameshow truyền hình, chút danh tiếng đó nhanh chóng tiêu tan, vì vậy dần chuyển sang con đường 'tấu hài', hiện tại không còn nổi tiếng nữa.
Khách mời nữ cố định: Chu Oánh Ngọc, hai mươi lăm tuổi, cao một mét bảy, tướng mạo thanh tú, từng nổi tiếng với bài hát "Giấc mơ đêm đông" nhưng sau đó các album phát hành đều không được như mong đợi, may mà khả năng ca hát và nhảy múa không tệ, gần đây công ty có ý định để cô kết hợp với một nhóm nhạc mới để tái chiến.
Còn ngoài khách mời cố định, sẽ mời thêm ba đến bốn khách mời tạm thời.
Địa điểm quay phim là một khu rừng bán nguyên sinh được bảo tồn nguyên vẹn, năm đó để có được mảnh đất này, nhà đầu tư đã tốn không ít tiền, giờ đây đương nhiên muốn kiếm thêm chút đỉnh.
Khu vực an toàn bên ngoài thì dựng tạm phòng nghỉ và một dãy ký túc xá cho nhân viên, điều kiện thực sự không được tốt.
Khá xa, Thẩm Liên đi taxi hết hơn hai trăm.
Cậu tìm được hai cái quần và áo có thể mặc trong đống quần áo thẩm mỹ đáng lo ngại của nguyên chủ, quần túi hộp màu xám đậm phối với áo phông xanh, sau đó đeo một chiếc balo, bên trong chỉ có một chiếc áo khoác và vài đồ dùng vệ sinh cá nhân.
Nhân viên thấy Thẩm Liên xuống khỏi xe taxi, tưởng là đồng nghiệp, kết quả nhìn kỹ lại thì ngẩn người.
Anh ta dẫn Thẩm Liên đến phòng nghỉ.
Các khách mời cố định đều có mặt, Thẩm Liên đứng ngược sáng ở cửa, chỉ thấy đường nét thanh tú và dáng người cao ráo, cậu chào từng người một.
Giọng nói của Thẩm Liên rất hay, thiên về kiểu "giọng công tử" mà dân mạng hay mô tả, lúc nói chậm rãi khiến người ta có cảm giác thoải mái như gió xuân.
Triệu Lâm và những người khác vốn đang cười hớn hở, cho đến khi nghe thấy tên "Thẩm Liên", nụ cười liền trở nên cứng đờ.
Dù sao thì một tháng trước, Thẩm Liên còn bị chửi rủa khắp nơi khiến phòng làm việc và Weibo cá nhân của cậu phải tạm dừng hoạt động, fan hâm mộ chạy mất bảy tám phần, nhìn là biết sắp hết thời.
Ai ngờ cậu lại lật ngược tình thế, đến tham gia gameshow truyền hình này.
Triệu Lâm và những người khác không nói gì, Thẩm Liên cũng chẳng sao, cậu đeo ba lô một bên vai đi vào, nhìn quanh một lượt rồi tìm một vị trí góc, chỉ có một chiếc ghế đơn, rất hợp với cậu.
Ánh sáng rõ nét, ngũ quan và khí chất của chàng trai trẻ trở nên rõ ràng.
Sâu trong mắt Lý Gia Bác vốn có chút hả hê ẩn giấu, lúc này đột nhiên biến mất không thấy.
Thẩm Liên với tư thế nhàn nhã, chân phải co ngang đặt lên đầu gối trái, vô tình bộc lộ toàn bộ phong thái của một ông trùm.
Ba người Triệu Lâm nhìn nhau, sắc mặt đều có chút bối rối và hoang mang.
Nhưng mà đẹp trai quá, Chu Oánh Ngọc nghĩ thầm.
Rất nhanh, ba vị khách mời còn lại lần lượt đến.
Cùng lúc đó, ekip ghi hình cũng đi theo vào.
Để câu khách, phần giới thiệu bản thân trước khi chương trình bắt đầu này được livestream trực tiếp tại chỗ để xem dáng vẻ chân thực nhất của các khách mời.
Mới phát sóng mà đã có khán giả ùa vào.
[Lâu lắm không gặp ba kiếm khách, thương thương chị Oánh Ngọc.]
[Nhanh nhanh nào, Phương Khoa của em!]
Khách mời tạm thời Phương Khoa, 23 tuổi, nổi tiếng nhờ hai bộ phim chiếu mạng, hiện tại rất có triển vọng phát triển, lượng fan trung thành cũng không tệ, mày rậm mắt to, tràn đầy sức sống.
[Cố lên Túc Túc!]
Phùng Túc Túc, 27 tuổi, một khách mời nữ khác cao 1m68, mái tóc ngắn màu rượu vang gọn gàng, là một hot girl có hàng triệu fan, các nhân vật cosplay của cô ta thường được lan truyền rộng rãi, gần đây có xu hướng phát triển sang giới giải trí.
[Còn lại là ai vậy? Tôi rất mong chờ.]
Và để kích thích sự tò mò của khán giả, phó đạo diễn đã đích thân lên sàn, nở nụ cười rạng rỡ nói: "Lần này chúng tôi còn mời một vị khách mời quan trọng nữa!"
Vừa dứt lời, ống kính đã hướng về phía cửa ra vào.
Một chàng trai mặc đồ thể thao màu trắng cười bước vào, từ đầu đến chân đều được chăm chút kỹ lưỡng, ngũ quan rõ ràng, làn da trắng trẻo, đặc biệt là hàng lông mi trông thật mềm mại, cao khoảng 1m78, cười lên có hai lúm đồng tiền nhỏ, nhìn qua đã thấy thiện cảm.
Có thể nói là khá dễ thương.
[Vãi nhái! Trịnh Ca ư???]
Ồ hiểu rồi, Thẩm Liên nhướng mày.
Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao hôm đó ở quán cà phê Tiền Cao lại chịu nhượng bộ.
Bọn khốn này định lấy cậu ra làm vật tế à?
Phải biết rằng fan của Trịnh Ca vừa mới xé xác nguyên chủ, cảm xúc vẫn chưa lắng xuống.
Hơn nữa, bất kể lúc nào, danh phận "tuesday" cũng luôn bị mọi người lên án.
Thật ra mỗi lần đều là Chu Đường Tư gọi nguyên chủ đến nhưng cuối cùng để bảo vệ danh tiếng của Trịnh Ca, Chu Đường Tư có thể không chút do dự hy sinh nguyên chủ, tạo thế cho người trong lòng anh ta.
Được rồi, lần này có đủ mọi yếu tố gây sốc, tranh cãi, đấu đá.
Còn không thu hút được khán giả sao?
Quả nhiên, vì phòng làm việc của Trịnh Ca giữ kín như bưng nên fan mới nhận được tin tức và đến đây.
[Tui muốn giết chết phòng làm việc! Sao lại không nói chứ!]
[Show mạo hiểm à, Tiểu Ca mới xuất viện vì bị bong gân chân, tham gia chương trình như thế này không sợ tái phát sao? Thật lo lắng quá.]
[Gọi Tổng giám đốc Chu! Mau đưa Tiểu Ca nhà anh đi!]
Trên mạng có không ít người ghép đôi, dạo này vận may của Trịnh Ca rất tốt, khu bình luận đều là những lời khen ngợi, mà hình tượng của cậu ta cũng lấn át Phương Khoa và Lý Gia Bác. ( truyện trên app T•Y•T )
[Chỉ có ba khách mời mới thôi sao?]
"Khụ khụ." Phó đạo diễn khẽ ho một tiếng: "Còn một khách mời nữa."
Nói đến đây, phó đạo diễn đột nhiên dừng lại, không phải cố ý mà là ông ấy cũng thấy khó nói.
Cuối cùng, phó đạo diễn như bị bỏng miệng, nhanh chóng hét lên hai chữ: "Thẩm Liên!"
[???]
[??? Chú vừa nói ai cơ?]
[Ekip chương trình hết trò à? Cố ý đúng không?]
[Á á á, tôi muốn bắt xe đến đánh chết Thẩm Liên! Thằng khốn này sao cứ bám lấy Tiểu Ca mãi thế, âm hồn bất tán à!]
Máy quay lia đến đó.
Không biết từ lúc nào Thẩm Liên đã đứng dậy, dựa vào cạnh ghế, hai chân dài miên man lộ ra, trông cậu không mấy vui vẻ dù sao cũng cầm kịch bản làm vật tế, nhưng không có tóc mái thường che ngang lông mày, khuôn mặt của chàng trai trẻ trở nên cực kỳ ấn tượng khi được sự kiêu ngạo tô điểm thêm.
Thẩm Liên đút hai tay vào túi, nhìn thẳng vào mọi người, nhẹ nhàng gật đầu: "Xin chào."
Nịnh nọt lấy lòng gì đó là không thể, cứ chơi thế nào thì chơi thế nấy, không chiều theo nữa.