Suy nghĩ đầu tiên của Tôn Bỉnh Hách: May mà mình đã leo lên được vị trí tâm phúc, không thì sớm muộn gì cũng bị diệt khẩu.
Thật ra Thẩm Liên vẫn đang mơ màng, chỉ nhìn thấy loáng thoáng bóng người trước mặt. Đường nét ấy rất giống Sở Dịch Lan nhưng đầu óc cậu hỗn loạn, chẳng liên kết được gì với thực tại. Dẫu vậy, cậu vẫn đang chăm chú nghĩ một việc: Làm sao để Sở Dịch Lan hết giận.
Sở Dịch Lan bật cười tức tối. Đúng là tên lưu manh.
Thẩm Liên hơi ngẩng đầu lên, việc hô hấp có chút khó khăn. Sở Dịch Lan liền kéo chăn xuống một chút.
Tóc Thẩm Liên bết vào mặt, trông như vừa ra mồ hôi. Lúc này, sắc mặt cậu tái nhợt.
Sở Dịch Lan cảm thấy đau lòng. Người này mới rời khỏi anh được mấy ngày?
Trên đường, Sở Dịch Lan gọi một cuộc điện thoại. Đến bệnh viện, xe họ đi thẳng theo lối ưu tiên. Tất cả các thủ tục kiểm tra, xét nghiệm, truyền dịch kéo dài đến khi trời tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT