Sở Dịch Lan kéo một chiếc ghế từ trong góc phòng ra, ngồi vào giữa, bóng sáng hắt lên khuôn mặt anh chớp sáng chớp tối nhưng dù nhìn từ góc độ nào, vẻ mặt của Sở Dịch Lan vẫn bình tĩnh.
Thuở còn nhỏ, anh từng rất sợ hãi.
Nhưng càng khóc lóc van xin thì anh chỉ nhận được hình phạt càng tàn khốc hơn, năm xưa khi truy đuổi và ép giết Sở Thường Thích chính là vì nỗi hận lớn hơn nỗi sợ nên mới có thể thành công, thậm chí một năm trước khi gặp được Thẩm Liên, anh vẫn thường xuyên tỉnh giấc giữa đêm vì những bóng ma chôn sâu trong lòng.
Cảnh vật chung quanh mờ tối, trần nhà bạc phếch, những “dụng cụ tra tấn” làm người ta cảm thấy ớn lạnh một khi nhìn thấy, cùng với gương mặt hiền lành nhưng lại sở hữu đôi mắt ác quỷ của Sở Thường Thích đã tạo thành nền tảng đáng sợ trong tuổi thơ của Sở Dịch Lan.
Linh hồn anh như bị chìm trong dòng nước bẩn thỉu lạnh giá, như thể chẳng bao giờ tìm được lối thoát.
Nhưng hiện tại, anh đã tự do.
Nửa tiếng sau, Sở Thường Thích bị Nhiếp Thịnh ném vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play