Gió sương trên người Sở Dịch Lan chưa tan đi hết, còn phảng phất mùi máu nhàn nhạt. Ánh đèn sáng rõ trên hành lang chẳng chiếu nổi vào người anh, người đàn ông đứng bất động trước cửa phòng phẫu thuật.
Tôn Bỉnh Hách vốn giỏi ăn nói, nhưng lúc này lại không thốt nên lời.
Anh ấy từng nghĩ rằng chỉ cần Thẩm Liên đứng yên ở đó là mọi thứ đã kết thúc.
Không biết qua bao lâu, đèn trong phòng phẫu thuật tắt, bác sĩ đẩy cửa ra, tháo khẩu trang và nói một câu: "Không sao rồi."
Nghe vậy, sự tĩnh lặng chết chóc bao trùm quanh Sở Dịch Lan như vỡ vụn, rơi rụng từng mảnh. Động tác của anh cứng nhắc và chậm chạp, lồng ngực gần như phẳng lặng bỗng như trĩu nặng bởi một cảm xúc vừa đáp xuống. Mãi đến lúc này, khát khao được sống mới ồ ạt tràn vào cơ thể như núi gào biển thét khiến anh thở dốc từng hơi nặng nề.
Sở Dịch Lan bước một bước về phía trước, có lẽ dùng sức hơi quá nên anh hơi loạng choạng. Tôn Bỉnh Hách đưa tay định đỡ thì bị Sở Dịch Lan nhẹ nhàng ngăn lại.
Sở Dịch Lan lắc đầu, sau đó nhìn về phía bác sĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT