Thẩm Liên bị nhốt trong một căn phòng.
Sở Thường Thích không hề có ý dừng tay, dường như ông ta rất nóng lòng được trút hết những cảm xúc trong lòng lên Thẩm Liên.
Thẩm Liên ngồi co ro dưới đất, cậu bị dọa sợ đến mức không dám động đậy lung tung.
Lưu Lợi đứng bên cạnh nở nụ cười khinh bỉ, Sở Thường Thích dặn dò vài câu xong rồi xoay người rời đi ngay.
Trên thực tế Thẩm Liên đang rất đau, chỉ cần động đậy nhẹ chút thôi cũng đủ dẫn đến một cơn đau khiến người ta không thở được, còn thuốc của cậu đã bị tịch thu từ lúc mới đặt chân vào đây rồi.
Trước mắt Thẩm Liên tối sầm lại, chỉ có thể thấy được hình dáng mờ mờ của những đồ vật quanh mình, Sở Thường Thích chống gậy đi lại xung quanh, Thẩm Liên cố lấy lại bình tĩnh, cố gắng điều chỉnh nhịp thở, lúc này cậu mới hiểu ra Sở Thường Thích đang nói đến cái gì.
“Bé giờ nó chỉ thích những thứ chẳng ra đâu vào với đâu, hết mấy con chó con mèo tầm thường rồi lại đến thứ người dung tục như này, con cháu của Sở Thường Thích tôi phải thích quyền lực, địa vị mới đúng, những thứ đó không tốt hơn sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT