"Được rồi." Thẩm Liên cười nhạt: "Nếu không có gì thì tôi đi làm việc đây."
Khương Nùng đột nhiên bước nhanh tới, chắn trước mặt Thẩm Liên: "Không phải vậy đâu anh Thẩm, không phải như vậy!"
"Vậy là như thế nào?"
Khương Nùng không nói được, cậu ta không có ý định làm bẽ mặt Thẩm Liên, thậm chí còn không nhận ra điều đó. Cậu ta biết mẹ mình sẽ không dễ dàng chấp nhận nhưng không sao cả, sau này cậu ta sẽ nói, chỉ là trong mấy phút vừa nãy, cậu ta rất để ý đến suy nghĩ của Thẩm Liên.
Nhưng Thẩm Liên nói rằng anh ấy đã có người mình thích, sẽ không thích ai ngoài người đó.
"Anh Thẩm, em thay mẹ xin lỗi anh." Khương Nùng nói nhỏ: "Nhưng anh cũng đừng cố ý nói khích em."
Thẩm Liên thở dài, giọng điệu dịu dàng nhưng từng từ không hề khoan nhượng: "Khương Nùng, tôi không thể coi cậu như em trai, tôi coi cậu như đồng nghiệp. Chúng ta chưa đến mức bạn bè, tôi không cần phải nói khích cậu. Hơn nữa, mẹ cậu làm vậy là vì muốn tốt cho cậu, có vấn đề thì nói rõ ràng, không cần xin lỗi, thật đấy, cậu hãy tập trung vào diễn xuất đi. "Ánh Rạng Đông" có thể nổi, đừng lãng phí cơ hội tốt như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT