“Về rồi à?”
Vân Yên liếc nhìn chỉ số sinh mệnh và thể lực của hai người, còn chưa đến một phần ba. Cô mở hàng rào tre, để họ vào trong.
Hải Vô Nhai phấn chấn, vui vẻ nói: “Ra ngoài săn thú cũng không khó như tôi tưởng tượng!”
“Lực tấn công của bọn thú tầm 5-7, sát thương không cao lắm. Hơn nữa tôi có đeo thêm khiên tròn phòng ngự +2, sinh mệnh +10, cứ thế mà “cày” là có thể tiêu diệt được chúng.”
“Đúng rồi, sau khi đánh chết động vật không chỉ rơi mảnh vỡ cấp N mà còn nhận được kinh nghiệm thưởng! Ít thì ít, nhưng có còn hơn không.”
“Anh toàn đuổi theo thỏ hoang cấp thấp nhất để kiếm kinh nghiệm, đương nhiên đơn giản.” Truy Đuổi không khách khí phá đám, “Huống chi anh là một thuẫn binh, công thấp thủ cao.”
Hải Vô Nhai không hề xấu hổ, ngược lại còn thấy vinh dự: “Chơi game mà, vốn dĩ phải bắt đầu từ những đoạn đơn giản mới dễ làm quen.”
Từ khi tự mình đi săn thú, hắn đã dần dần nắm bắt được cách sử dụng khiên chính xác, tiến bộ vượt bậc hơn trước kia.
Truy Đuổi không nói gì, ngồi xuống yên tĩnh chờ chỉ số sinh mệnh và thể lực hồi phục.
“Bách Mộc đâu?” Vân Yên hỏi.
Trong mắt Hải Vô Nhai lộ ra một tia kính ý: “Lúc tôi đang “cày” với thỏ hoang thì thấy hắn dẫn sinh vật triệu hồi số 1 đuổi theo lão hổ.”
Đuổi lão hổ… Vân Yên im lặng.
“Kỳ quái.” Truy Đuổi nheo mắt nhìn về phía xa, vô cùng khó hiểu: “Mức phòng ngự của đội đối diện tầm mức trung bình nhưng mấy người họ nhàn rỗi không có gì làm, cũng không tổ chức người đi săn thú để dùng tế đàn triệu hồi NPC?”
Nếu tận dụng tốt khu dân cư, hiệu suất săn thú sẽ tăng lên rõ rệt.
Nếu triệu hồi được nhiều NPC dũng mãnh không sợ chết, thực lực đội sẽ có sự thay đổi lớn.
Thế mà đối phương cứ ngơ ngác ngồi đó không nhúc nhích, không định hành động.
Câu hỏi vừa được đặt ra, chưa đợi người khác trả lời thì Truy Đuổi đã tự hiểu: “Xem ra bọn họ không biết thẻ tài nguyên còn cách thu hoạch khác.”
Trước khi Bách Mộc và Vân Yên giải thích, hắn cũng hoàn toàn không biết gì.
Nếu không được nhắc nhở, giờ phút này hắn có lẽ cũng sẽ ngồi dưới đất nghỉ ngơi. Một bên xem thôn dân bận việc, một bên âm thầm tính toán đếm ngược khi nào kết thúc, khi nào quân địch tiếp theo tấn công.
— Hoàn toàn giống nhóm của Tử Hi.
Truy Đuổi bỗng nhiên ý thức được, có một đội tốt quan trọng như thế nào.
***
Buổi sáng 42:05 ngày thứ hai, Bách Mộc mang sinh vật triệu hồi số 1 trở về.
Hắn không vội vàng tiến vào khu an toàn, mà đi thẳng đến tế đàn.
Hải Vô Nhai lo lắng: “Bách Mộc đã kiếm đủ hai tấm thẻ đồ ăn trong thời gian ngắn như vậy?”
Truy Đuổi mặt vô cảm: “Lúc trước một mình hắn còn làm được, bây giờ có thêm sinh vật triệu hồi hỗ trợ, không lý nào không được.”
“Cùng cấp 2, cùng là cung thủ, nhưng chỉ số sinh mệnh của hắn cao hơn tôi một khúc.”
“Điều này nói lên gì? Nghĩa là Bách Mộc may mắn rút được thẻ trang bị!”
“Chỉ số cao, vận khí tốt, sao mà so được?”
Hải Vô Nhai liên tục gật đầu: “Không thể so, không thể so, chúng ta đều là người thường.”
Trong lúc nói chuyện, tế đàn phát ra ánh sáng trắng chói mắt.
Ngay sau đó, bên cạnh Bách Mộc xuất hiện thêm một NPC cung thủ, trên đầu có ID “Sinh vật triệu hồi số 2”.
Chờ hắn trở về, Truy Đuổi buồn bực hỏi: “Phó bản này chắc chắn qua được, sao hắn không để dành thẻ để lần sau dùng?”
Bách Mộc đáp: “Tôi muốn đổi lương thực.”
Chẳng lẽ nhà nghèo đến nỗi không có gì ăn hả?
Truy Đuổi thầm nghĩ, vậy thì hết cách. Tương lai quá xa vời, trước mắt no bụng mới quan trọng nhất.
Hải Vô Nhai lạc quan nói: “Mới vào phó bản đã có ba tấm thẻ, đánh quái có tỷ lệ nhận thêm cơ hội rút thăm, mảnh vỡ săn thú có thể ghép thành thẻ đồ ăn. Tính đi tính lại, vẫn có lời chứ sao!”
Hắn tin chắc rằng cứ từ từ tích lũy, thẻ bài sẽ ngày càng nhiều.
“Anh nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi.” Truy Đuổi không chút nể nang nào dội một gáo nước lạnh vào ảo tưởng của “tay mơ” cấp 1.
“Trong trò chơi này, thẻ bài chính là thực lực, chính là quyền lên tiếng. Có càng nhiều thẻ bài với giá trị càng cao, người chơi khác càng muốn hợp tác.”
“Nếu nghèo rớt mồng tơi, cấp bậc lại thấp, chẳng ai muốn tổ đội.”
“Bởi vậy một khi nắm bắt được cơ hội, phải dùng hết sức tích lũy thẻ bài, lãng phí một tấm cũng đáng tiếc.”
“Tôi không cảm thấy phí.” Bách Mộc phân tích.
“Đây là chiến dịch quy mô nhỏ, thời hạn 3 ngày. Hiện tại đã là buổi sáng ngày thứ hai, có thêm một sinh vật triệu hồi, lượng sát thương càng cao, kinh nghiệm nhận được càng nhiều, thăng cấp càng nhanh.”
“Mặt khác, điểm cống hiến tăng lên, có cơ hội tranh giành thứ hạng tốt hơn.”
“Buổi sáng ngày thứ ba tôi vẫn như thường lệ đi săn thú, có hai NPC giúp đỡ, việc chiến đấu sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.”
“Tổng hợp lại, vụ mua bán này không lỗ.”
Truy Đuổi: “……”
Không hổ là người chơi lọt vào top 3 bảng xếp hạng cống hiến, tư duy đúng không giống người thường.
Qua ải là được, thẻ bài còn thừa để dành cho lần sau, cố gắng “cày” thêm vài vòng — đây là kiểu tư duy đơn giản, chất phác của người chơi bình thường.
Đến lượt tên này thì ngược lại, sát thương, kinh nghiệm, tốc độ thăng cấp, thứ hạng cống hiến và phụ trợ, thu hoạch mảnh vỡ săn thú ngày thứ ba, tất cả đều đã nằm trong tính toán của hắn.
Ngoài chịu phục, hắn còn có thể nói gì?
***
Sau 1:12:00 chiều, mười tên NPC đao binh và bốn tên NPC thuẫn binh bắt đầu tấn công người chơi.
Hải Vô Nhai chợt nhận ra: “Thời gian quân địch tấn công không cố định?”
“Ừ.” Truy Đuổi vừa đứng dậy vừa trả lời: “Chỉ cần đến buổi chiều, địch nhân có thể xuất hiện trước mặt người chơi bất cứ lúc nào.”
“Vì vậy không thể ở trong rừng cây quá lâu, phải nhanh chóng quay trở lại.”
“Nếu không có công trình phòng ngự, không dùng được khu dân cư, còn ít máu nhưng không tranh thủ nghỉ ngơi một lát để sinh mệnh và thể lực tự hồi phục mà hai bên giao chiến thì coi như xong đời.”
Hải Vô Nhai căng thẳng nuốt nước bọt, âm thầm ghi nhớ lời khuyên của “tiền bối” vào lòng.
Trong lúc nói chuyện, quân địch chia làm hai đường.
Trong đó, năm tên đao binh và hai tên thuẫn binh tiến về phía hàng rào tre, năm tên đao binh và hai tên thuẫn binh tiến về hướng khu dân cư.
Đội ngũ sắp xếp khá chỉnh tề. Thuẫn binh thủ cao đứng ở phía trước, bảo vệ đao binh hoàn hảo ở phía sau.
“Vút—” Tháp tên trung cấp dẫn đầu tấn công, mưa tên găm chặt vào khiên, phần đuôi tên rung bần bật.
Nếu là người chơi, lúc này chắc chắn tay phải đã tê dại, tim gan run rẩy. Nhưng kẻ bị tấn công là NPC, sau khi chỉ số sinh mệnh giảm xuống một chút, chúng vẫn bước đi không nhanh không chậm, tiếp tục tiến lên.
“Tập trung tấn công!” Bách Mộc lớn tiếng ra lệnh.
Ngay sau đó, ba mũi tên bắn về phía NPC thuẫn binh bên trái, một tên bắn về phía bên phải.
Truy Đuổi vẻ mặt vô tội: “Tôi không biết anh nói tập trung là chỉ bên nào.”
“Không sao, tôi ra lệnh cho NPC.” Bách Mộc nói.
…… À.
Truy Đuổi thay đổi mục tiêu, chọn tập trung tấn công cùng NPC.
Vân Yên nhân cơ hội điều chỉnh tháp tên trung cấp ưu tiên tấn công cùng mục tiêu với mọi người.
Mọi người đồng lòng hiệp lực, kéo cung, bắn tên, tốc độ cực nhanh.
Tháp tên trung cấp không hổ danh là thẻ bài cấp R, tần suất tấn công gấp 15 lần cung thủ. Khi xạ thủ kết thúc đợt tấn công thứ hai, tháp tên vừa kịp lúc tung ra đợt mưa tên thứ ba.
Hải Vô Nhai nhìn một lát, co rúm người trong góc. Cảm giác tự tin ít ỏi vừa mới nhen nhóm khi đi săn thú đã tiêu tan gần hết.
“Tiêu diệt thuẫn binh quả thật không dễ dàng… Rõ ràng đã có thêm một người (sinh vật triệu hồi số 2), nhưng tốc độ tiêu diệt xem ra vẫn chậm hơn hôm qua.”
“Như vậy là tốt rồi.” Truy Đuổi tay không ngừng bắn tên, miệng tranh thủ trả lời: “Anh nghĩ xem, nếu đối phương cũng có cung thủ thì sao?”
Hải Vô Nhai rùng mình, không dám nghĩ tiếp.
Lại một vòng mưa tên cùng bắn.
Tháp tên trung cấp bắn trúng mục tiêu, thuẫn binh cuối cùng cũng ngã gục.
Cùng lúc đó, Vân Yên nhận được thông báo từ hệ thống:
【Bạn đã tiêu diệt thành công một kẻ địch.】
【Chúc mừng người chơi cấp bậc +1, chỉ số sinh mệnh +20, chỉ số thể lực +40.】
“Các chức nghiệp khác mỗi khi thăng một cấp, tốc độ ít nhất +1. Chỉ riêng thôn dân mỗi khi thăng hai cấp tốc độ mới +1.” Vân Yên khẽ than.
Tiếp theo, cô kiểm tra số liệu của bản thân.
Giao diện thuộc tính hiển thị ——
ID trò chơi: Vân Yên
Cấp bậc: 2 (tiến độ thăng cấp 0)
Chỉ số sinh mệnh: 80
Chỉ số thể lực: 180
Tốc độ: 8
Nhìn vào bảng số liệu, cô thầm tính toán: “Thuộc tính cộng thêm khi thăng cấp của mỗi chức nghiệp khác nhau.”
“Ví dụ như đao binh, khi người chơi cấp bậc +1, sẽ có chỉ số sinh mệnh +30, chỉ số thể lực +30, tốc độ +1.”
“Ví dụ như thuẫn binh, khi người chơi cấp bậc +1, sẽ có chỉ số sinh mệnh +40, chỉ số thể lực +20, tốc độ +1.”
“Ví dụ như cung tiễn thủ, khi người chơi cấp bậc +1, sẽ có chỉ số sinh mệnh +25, chỉ số thể lực +30, tốc độ +15.”
“Thôn dân chân ngắn (= tốc độ chậm) và máu ít, chắc chắn là chức nghiệp thủ nhà.”
Trong lúc cân nhắc, thuẫn binh bên phải bị Bách Mộc tiêu diệt.
Nhưng đao binh dưới sự yểm hộ của đồng đội vẫn đầy máu tiến đến trước hàng rào tre. Chúng không nói hai lời, rút đao chém mạnh.
Chỉ trong thoáng chốc, lượng máu của hàng rào tre giảm mạnh.
“May mắn phòng tuyến đã được xây thành hai lớp.” Truy Đuổi cảm thán.
Năm tên đao binh, dù đồng tâm hiệp lực chém cũng chỉ kịp đột phá lớp phòng tuyến thứ nhất.
Quả nhiên, vài phút sau, lớp rào tre bên ngoài bị phá hủy, lớp rào tre bên trong còn 67/100 và 74/100 kiên cố ngăn cách hai bên địch ta.
Lúc này, tám tên NPC đã bị tiêu diệt hoàn toàn, không một tên sống sót.
“Cố gắng thêm một ngày nữa là có thể hoàn thành trận chiến đầu tiên một cách tốt đẹp.” Hải Vô Nhai tự động viên mình.
So với Bách Mộc và Truy Đuổi có vẻ thong thả, thì nhóm của Tử Hi vất vả hơn rất nhiều.
Tây Dã và một thuẫn binh khác gánh vác trọng trách, mỗi người giữ chân hai tên đao binh. Họ tập trung tinh thần cao độ, cố gắng tránh né đòn tấn công của NPC, tạo môi trường tấn công tốt cho đồng đội.
Ba tên còn lại (một đao binh và hai thuẫn binh) có mục tiêu rõ ràng, vung đao chém về phía tháp tên sơ cấp.
Cung thủ kéo cung định bắn, nhưng thuẫn binh một trái một phải đã bảo vệ đao binh nghiêm ngặt.
“Mục tiêu bị chặn rồi! Không tấn công được!” Cung thủ lo lắng hô lớn.
Trong thời khắc quan trọng, Tử Hi vẫn bình tĩnh như thường, lần lượt ra lệnh: “Đao binh có lực tấn công cao, tôi sẽ đi cầm chân hắn.”
“Thuẫn binh có phòng thủ cao, anh cùng tháp tên sơ cấp tấn công, tiêu hao lượng máu của đối thủ.”
“Anne, cầm lấy tấm 【vật liệu gỗ tạp】 này, tìm cơ hội sửa chữa tháp tên bị hư hại!”
“Đừng nóng vội, đừng hoảng loạn, kéo dài trận chiến sẽ có lợi cho chúng ta.”
Giọng nói của Tử Hi trầm ổn, như thể có thể truyền cho người khác sức mạnh vô biên.
Mọi người bình tĩnh lại và làm theo kế hoạch.
Không biết qua bao lâu, dưới sự tấn công phối hợp của cung thủ và tháp tên sơ cấp, NPC thuẫn binh cuối cùng cũng không chống đỡ được nữa, quỵ ngã trên mặt đất.
Không kịp nghỉ ngơi, cung thủ nhắm chuẩn một thuẫn binh khác và buông dây cung.
Trong lúc mọi người cắn răng kiên trì, cán cân chiến thắng từng chút từng chút nghiêng về phía người chơi.
Đợi đến khi cung thủ bắn chết thuẫn binh thứ hai, Tử Hi 1v1 chém chết đao binh, cục diện cuối cùng cũng ổn định.