Tô Anh nói: “Vậy được rồi, vậy tôi đi lên với Thanh Hà, cậu một mình ở đây đi, chờ thời gian rảnh rỗi, tôi sẽ đến thăm cậu.”
Quý Xuyên Bách do dự một chút, có thể là không muốn một mình ở lại, cuối cùng vẫn túm lấy cánh tay Tô Anh, trốn sau lưng cô, đi theo Tô Anh đến cửa động.
Quý Xuyên Bách tâm trí trẻ con, chiều cao tương xứng với tuổi thật, so với bạn bè cùng trang lứa còn cao hơn một chút, cao khoảng mét tám bốn, cao gầy, Tô Anh không đỡ được anh, Hàn Cảnh Viễn đối với cậu ta mà nói là người xa lạ, Quý Xuyên Bách rất sợ hãi, né tránh không dám nhìn ánh mắt Hàn Cảnh Viễn.
Tô Anh thái độ ôn nhu vô cùng, “Xuyên Bách, đây là anh rể cậu, mấy ngày nay tôi dạy cậu quy củ và lễ phép như thế nào rồi, không phải cậu quên rồi chứ, thế là cậu không lễ phép bằng Thanh Hà nha.”
Quý Xuyên Bách lập tức ngẩng đầu lên, nhảy ra mấy chữ, “Anh rể, cám ơn.”
Hàn Cảnh Viễn nhất thời không hiểu logic nói chuyện của Quý Xuyên Bách.
Tô Anh giải thích: “Cậu ta chào anh đấy, hơn nữa cảm ơn anh vì đến cứu chúng tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play