Nhóc con sợ hãi, nói: “Dì Đoàn nói chỗ dì ấy có thư của ba để lại cho cháu, cháu mới đi gặp dì ấy, sau đó dì ấy còn nói ba mẹ để lại đồ cho cháu và em gái, bảo cháu và dì ấy trở về Bắc Kinh, dì ấy sẽ trả lại cho cháu, cháu chỉ là, rất nhớ ba mẹ.”
“Cháu vốn cũng không đồng ý, nói muốn về nhà thương lượng với chú một chút, sau đó thím Hai liền tới.”
Thì ra là như vậy, Tô Anh nói: “Vậy khi thím hỏi lý do, tại sao cháu không nói?”
Hàn Kinh Thần nghẹn lời, “Thím tát dì Đoàn một cái, làm cô ấy sưng mặt, cháu thật sự có chút sợ hãi”
“Đó là vì cô ta thiếu đánh.”
Tô Anh nói: “Cháu ngẫm lại đi, cho dù ba mẹ cháu muốn để lại đồ đạc, thì cũng sẽ giao cho chú Hai hoặc là ông nội cháu giữ gìn, sẽ không cho thím hai của cháu, chút đạo lý này mà cháu đã mười hai tuổi, còn không rõ sao?”
Hàn Kinh Thần: ...
Hàn Cảnh Viễn bị chỉ số thông minh của Hàn Kinh Thần làm tổn thương, “Người khác nói cái gì thì tin, chú và ba cháu khi còn bé cũng chưa từng ngu xuẩn như vậy”
Hàn Kinh Thần biện giải: “Nhưng dì ấy thật sự đáng tin, bằng không cháu sẽ không dong dài với dì ấy như vậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play