Tô Anh vội vàng giữ chặt anh, “Thật ra cũng rất nhàm chán, đúng rồi, Lan Lan đưa cho anh nhật ký rồi đúng không, trong nhật ký đều khái quát những gì anh muốn biết, anh có thể lựa chọn xem lại một lần nữa.”
Hàn Cảnh Viễn không đọc quyển nhật ký kia, “Không nỡ đọc, anh luôn cảm thấy đọc rồi thì em sẽ không trở về, giữ lại còn có một suy nghĩ, anh muốn chờ em trở về tự mình nói với anh, chờ đến khi chúng ta đi du lịch, anh sẽ đọc nó trên đường đi.”
......
Tô Anh ngửi thấy mùi thịt dê hầm trong phòng bếp, thức ăn dị thế chỉ có chút cải thiện so với trước kia, không thể so sánh với bên này.
Hơn nữa nghe Hàn Cảnh Viễn nói, hiện tại cải cách mở cửa, vé lương phiếu thịt dần dần bị đào thải, vật tư so với trước kia còn phong phú hơn, còn không hạn chế mua.
“Món thịt dê hầm đúng không, em đói bụng.”
“Đợi thêm hai mươi phút nữa.” Hàn Cảnh Viễn bấm thời gian rất chuẩn, “Ăn cơm nào, anh đến đơn vị thúc giục việc nghỉ phép, sau đó đến trường tìm mấy đứa nhỏ, cuối tuần đón mẹ vợ tới ăn một bữa cơm đoàn viên, chúng ta liền xuất phát du lịch, em thấy thế này được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play