Tô Anh suy nghĩ một chút, cô bảo Cố Thành Phong cuối tuần tới đón con, Hàn Cảnh Viễn cũng không phản đối.
Nếu cô không cho phép một người đàn ông gặp vợ cũ của mình, thì cô có vẻ hơi kém.
Tô Anh cảm thấy thái độ vẫn phải làm, hào phóng nói: “Anh muốn gặp thì gặp nha, tôi không có ý kiến gì”
“Không gặp.”
Hàn Cảnh Viễn rầu rĩ, cuối cùng cũng biết sự mất mát trong lòng từ đâu mà đến.
Quý chính ủy còn nói anh phải ngủ mấy ngày trên băng ghế lạnh, cái giường này đã ngủ rồi, lời cũng nói xong, tình hình hiện tại không giống với suy đoán của Quý chính ủy.
Vợ nhỏ rộng lượng thản nhiên như thế, nếu như nhà người khác anh còn cảm thấy rất rộng lượng, rơi xuống trên đầu mình, trong lòng bỗng dưng hơi chua xót.
Hàn Cảnh Viễn ở dưới bếp đốt lửa, buồn bực hỏi: “Vậy cô có ghen không?”
Tô Anh thốt lên, “Tôi có cái gì để ghen chứ, dung mạo vợ cũ của anh không thể so sánh với tôi, tính tình không thể so với tôi, dáng người cũng không đẹp bằng tôi, nếu anh còn nhai lại cỏ, thì đó là anh bị mù rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT