Mười phút sau, Hàn Cảnh Viễn ở trong phòng khách, mặt không cảm xúc nhìn người phụ nữ trên sô pha đối diện, anh không đi thư phòng, mà nói với bảo mẫu: “Cô nam quả nữ ở chung một phòng không hay lắm, vẫn nên ở đây đi, thích nói chuyện thì nói, không nói thì tôi đi.”
Là đối phương kiên trì muốn nhìn thấy anh mới chịu nói chuyện, bây giờ anh tới rồi, xem cô ta còn muốn làm cái gì nữa.
Tiết Kim Vân bội phục định lực của Hàn Cảnh Viễn, nói: “Tôi và chị tôi trông rất giống nhau, anh thấy tôi mà không giật mình sao?”
Hàn Cảnh Viễn nói: “Vậy chỉ có thể nói rõ cô và Thịnh Hồng Tuệ đều giống cha, loại chuyện này có gì kỳ quái chứ.”
Tiết Kim Vân lại nhất định phải tiếp tục đề tài này.
“Nếu anh nhìn thấy dung mạo của mẹ tôi, vậy chắc chắn anh cũng sẽ cảm thấy may mắn vì tôi lớn lên giống cha, ba tôi bởi vì đẹp trai nên mới được mẹ tôi coi trọng, đáng tiếc mẹ tôi chết sớm, không để ba tôi tái hôn, có điều lòng tôi thiện lương, cho ba tôi sống với bà ba, anh nói xem tôi rộng lượng lắm đúng không.”
Hàn Cảnh Viễn giống như không nghe được tin tức phía sau, nói: “Nào có người ghét bỏ mẹ mình, tôi thấy gia giáo của cô cũng không được tốt lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play