Dưới ánh trăng, làn da cô trắng nõn, bị hơi nước bốc hơi lộ ra màu hồng phấn, giọt nước trên lông mi theo ánh mắt chớp chớp, phảng phất rơi xuống trái tim anh “ầm ầm” nhảy múa.
Tô Anh buồn cười, “Anh đứng đây làm gì, em bảo đảm sẽ không chạy đâu.”
Hàn Cảnh Viễn cả người nóng bỏng, có một số việc, chỉ nghĩ đến liền không dập tắt được, tối nay nếu ai đến quấy rầy, anh sẽ nhớ cả đời.
Tô Anh trước khi tắm rửa nói cô đợi một chút là tới, Hàn Cảnh Viễn sợ nhầm mắt, cô sẽ biến mất.
Giờ phút này, cô đi ra, không có biến mất, không có thay đổi tâm ý, ý là cô hài lòng với anh đúng không?
Máu tựa như sôi trào, lý trí cháy cũng bắt đầu mơ hồ, thì ra thích một người là sẽ thấp thỏm bất an, cho dù cô ở trước mặt anh, song vẫn muốn gần hơn một chút, hận không thể ôm vào trong máu thịt, vĩnh viễn cũng không tách ra nữa.
Cô chọn anh trong một thính phòng lớn, chọn anh, đây là duyên phận nhỉ, Hàn Cảnh Viễn nghĩ thầm trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT