Cô búi tóc đơn giản, Hàn Cảnh Viễn còn có chút không được tự nhiên, khoảng cách giữa hai người còn có thể nhét thêm một người nữa.

Thợ chụp ảnh nóng nảy, “Đồng chí nam bên kia giời ôi, cưới được cô vợ xinh đẹp như vậy cơ mà, cậu mua sát lại gần một chút.”

Tô Anh đã chứng kiến sự nhút nhát của Hàn Cảnh Viễn, cô chủ động tới gần, còn ôm cánh tay người đàn ông, thợ chụp ảnh lúc này mới hài lòng ấn nút chụp.

Tô Anh và Hàn Cảnh Viễn chụp một tấm ảnh chung, sau đó là hai người lớn, bốn đứa nhỏ cùng nhau chụp chung, thời gian còn lại đều là bốn đứa nhỏ chụp mười mấy tấm.

Lúc thanh toán, Hàn Cảnh Viễn tăng thêm tiền để photoshop rửa hai phần, giải thích với Tô Anh: “Đến lúc đó gửi cho ông nội một phần, chúng ta giữ một bức.”

Tô Anh nghe Hàn Cảnh Viễn giới thiệu tình hình gia đình, biết mẹ anh còn sống, hỏi: “Được, vậy anh mẹ thì sao?”

“Bên kia bà ấy không cần gửi.”

Mẹ ruột cũng không gửi, chứng tỏ quan hệ mẹ con không tốt lắm, Tô Anh không tiếp tục truy hỏi.

“Có muốn đi xã cung cấp mua chút gì đó không?” Hàn Cảnh Viễn đề nghị.

Tô Anh và anh là thỏa thuận kết hôn, ngoại trừ nói chuyện sau khi kết hôn trả lương, thì những thứ khác cô cũng không muốn gì.

Hàn Cảnh Viễn trong lòng băn khoăn.

“Trên người tôi chỉ còn lại hơn hai mươi đồng thôi nha.” Tô Anh thành thật nói, không phải cô không muốn mua đồ, là không có tiền.

Hàn Cảnh Viễn ngây người một chút, sau khi phản ứng lại đỏ mặt, đưa cho Tô Anh một sổ tiết kiệm, “Cái này cô cầm lấy, vốn là muốn đưa cho cô.”

Tô Anh mở sổ tiết kiệm ra, trên đó có một nghìn một trăm đồng, dựa theo sức mua hiện tại, đây là một khoản tiền rất lớn.

Cô hỏi trong sự ngạc nhiên: “Cho tôi?”

Hàn Cảnh Viễn cười, “Đúng vậy, cô muốn tiêu gì thì cứ tiêu thoải mái, nhưng số tiền này là toàn bộ tiền tiết kiệm trước mắt của tôi.”

Tô Anh kinh ngạc nói, “Sao anh lại tiết kiệm được, trước kia không trả tiền sinh hoạt cho vợ cũ sao?”

Hàn Cảnh Viễn thấp giọng giải thích: “Cuộc hôn nhân thỏa thuận trước đó, mỗi tháng tôi nộp một nửa trợ cấp làm gia đình, còn lại một nửa đều tiết kiệm.”

Tô Anh nhịn không được hỏi: “Cho cô ấy một nửa, vì sao lại cho tôi tám mươi?”

Hàn Cảnh Viễn đỏ mặt, không biết nên giải thích như thế nào, nhìn thấy mấy đứa nhỏ ríu hét, vội vàng nói: “Bởi vì hiện tại phải nuôi bốn đứa nhỏ.”

Tô Anh nghĩ thầm cũng đúng, Hàn Cảnh Viễn chẳng những là một người đàn ông thành thật, mà còn là một người đàn ông thành thật có trách nhiệm.

Có tiền, quả thật có chút muốn mua thêm đồ sinh hoạt, nhưng hiện tại ở nhà khách, mua cũng không có chỗ để.

Cô cất sổ tiết kiệm của mình và nói: “Cứ từ từ đã, đợi đến lúc đám cưới được chia nhà rồi hẵng mua sau.”

“Cũng được.”

Mấy ngày sau Hàn Cảnh Viễn ở quân doanh, Tô Anh dẫn bốn đứa nhỏ vào nhà khách, ăn cơm thì đi nhà hàng quốc doanh.

Thời gian trôi qua rất nhanh, một ngày trước hôn lễ, các cô dì của công hội phục vụ quân nhân, đưa quân phục thống nhất cho người nhà tham gia hôn lễ tập thể, bộ này bộ nấy chỉnh tề thật đẹp.

Đợi đến ngày kết hôn, Hàn Cảnh Viễn ăn mặc gọn gàng trở về.

Người đàn ông đã tắm rửa cạo râu, trên người còn có mùi xà phòng nhàn nhạt.

Tô Anh thật sự càng nhìn càng thích thú, hiệp ước hôn nhân này không thua thiệt.

Hàn Cảnh Viễn bị Tô Anh nhìn đến ngượng ngùng, nghĩ thầm hôm nay hôn lễ tập thể, anh phải chăm chút một phen.

Anh đỏ mặt, cúi đầu nhìn mình, hỏi: “Có vấn đề gì sao?”

--------------------

Tô Anh vội vàng nói: “Không có gì không ổn, chính là cảm thấy anh còn đẹp trai hơn so với mấy ngày trước, có phải anh lại cao hơn một chút không, với tuổi này của anh đáng lý không cao được nữa nhỉ.”

Hàn Cảnh Viễn mặt càng đỏ lên, “Hôm nay hôn lễ mang giày da, giày da đều có đế đệm, cho nên mới thấy cao hơn một chút, cũng không phải ảo giác của cô.”

Tô Anh nói: “Tôi nói mà, cảm giác của tôi sẽ không sai, có điều anh để kiểu tóc như này trông rất được, gương mặt bình thường không đẹp trai thì không gánh nổi.”

Hàn Cảnh Viễn: “Đúng vậy, tôi cũng không quá để ý, lúc xem mắt cô là khi tôi vừa mới làm nhiệm vụ nửa năm về nhà, cho nên chưa kịp cắt tóc.”

Hàn Kinh Thần ở bên cạnh sốt ruột lắc đầu, “Mọi người xong chưa vậy, đều là kết hôn lần hai, ít khách sáo một chút được không, xe khách đang chờ kìa.”

Tô Anh nói: “Mặc dù là kết hôn lần thứ hai, nhưng tổ chức hôn lễ vẫn là lần đầu tiên, thím đây thích khen chồng thím nha, nhóc con nhà em quản được à?”

Hàn Kinh Thần đúng là xem thường vị thím Hai mới này, xem đi, mới kết hôn đã để lộ bản tính, còn không dỗ dành nhóc con.

Thím Hai trước ít nhất còn giả bộ trước mặt chú Hai, thím Hai mới này thì hay rồi, thím ấy còn không thèm giả vờ.

Sau này chắc chắn rất khó ở chung nhỉ?

Nhưng nhìn Tinh Tinh vui vẻ như vậy, còn có Cố Tri Nam và Xán Xán rất dễ ở chung, nhóc con liền không nói gì nữa.

Đám cưới tập thể, quân đội sắp xếp xe cho một cặp đôi đến thính phòng lớn.

Tô Anh và Hàn Cảnh Viễn mang theo bốn đứa con, từ người lớn đến trẻ con, nhan sắc của gia đình đều vượt quá mức trung bình, dọc theo đường đi khiến rất nhiều người quay đầu lại.

Lần này tổng cộng có mười hai đôi vợ chồng, chỉ có Tô Anh và Kiều Lan Lan là xây dựng lại gia đình, mười đôi khác đều là kết hôn lần đầu.

Vốn chủ trì hôn lễ chính là Kiều Cửu Hương, sáng nay tạm thời đổi thành chủ nhiệm kim đến chủ trì, nói Kiều chủ nhiệm bị bệnh không thể tới.

Tô Anh nghĩ thầm chỉ sợ là Kiều Cửu Hương biết Kiều Lan Lan kết hôn với lão Đinh, cho nên mới tức giận không muốn đến.

Trời nóng như vậy, nút quân phục của quý chính ủy người chứng hôn vẫn thắt tận nút trên cùng.

Tô Anh tinh mắt, nhìn thấy trên cổ Quý Bình Lương có vài vết máu tươi, có lẽ sáng sớm đã bị chủ nhiệm Kiều cào cho mấy nhát.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play