Trần Vô Thanh:... Anh ta có tội, anh ta nên chết đuối dưới biển.
“Không thể.”
“Tại sao, trong mộng anh đều gọi tên em cơ mà, cho tới bây giờ chưa từng có người gọi ta là “Tiểu Anh”, mà anh chính là người đầu tiên, em tuyên bố, về sau đây chính là biệt danh độc quyền của em, người bên ngoài còn dám gọi em là “Tiểu Anh”, thì em sẽ đánh chết bọn họ.”
Trần Vô Thanh: ... “Vị đồng chí Thẩm này nói tôi là cha của con trai cô ấy, tôi quả thật đã chung sống với đồng chí Thẩm vào đêm đó, mời các cô đều cách xa người như tôi một chút nhé, miễn cho hối hận cả đời.”
Hác Xuân Anh: “Trần Vô Thanh, anh là tên khốn kiếp, ngủ với người ta rồi vì sao không kết hôn với chứ?”
Trần Vô Thanh: “Cô hỏi tôi à? Không bằng hỏi cô ta đi, hỏi cô ta vì sao không muốn kết hôn với tôi, nhà bọn họ đưa ra khảo nghiệm, tôi đây đã hoàn thành, lúc trở về cô ta kết hôn rồi kìa, tôi có thể làm gì chứ, cô nói cho tôi biết đi, tôi có thể làm gì?”
Lỗ tai Tô Anh sắp điếc, chào hỏi sở trưởng sở cảnh sát, “Sở trưởng Hác, sự tình rơi xuống biển đã rõ mười mươi, vậy tôi có thể đi được chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play