Quen là không thể quen rồi, cậu ta chọn một căn phòng nhỏ nhất, giấu mình trong bóng tối, bảo ăn thì ăn, tắm thì tắm, bảo ngủ thì đi ngủ.
Chính là không nói lời nào, cho đến khi Kiều Lan Lan nói với Xuyên Bách, cô ấy là bạn tốt của Tô Anh, hàng xóm tốt, còn là mẹ nuôi của Tinh Tinh và Xán Xán, bấy giờ con ngươi Xuyên Bách mới chuyển động, trong mắt có thần thái.
Kiều Lan Lan từ đầu đến cuối đều không nhắc đến việc Quý Xuyên Bách muốn đi Nam Đảo, tuy rằng dì cô ấy đau khổ cầu xin, nhưng cô ấy cảm thấy Tô Anh không có nghĩa vụ chăm sóc Xuyên Bách, hơn nữa dượng cô ấy cũng dặn dò rồi, không nên đưa ra thỉnh cầu quá đáng với Tô Anh.
Kiều Lan Lan hôn Tinh Tinh và Xán Xán, “Cậu cả các cháu rất tốt, mẹ nuôi ở kinh thị chăm sóc cậu ấy mấy ngày, sau đó sẽ trở về với các con.”
Xán Xán đề nghị nói, “Mẹ nuôi, mẹ nuôi, mẹ không thể đón cậu cả đến nhà mẹ làm khách sao, trong nhà mẹ còn trống một gian phòng cơ mà.”
Hàn Hâm Tinh trông mong, “Đúng vậy, mẹ nuôi đừng nhỏ nhen như vậy, có thể để cậu cả ăn cơm ở nhà con, ngủ ở nhà con.”
Ngay cả Hàn Kinh Thần cũng tỏ thái độ, “Chỉ là phần cơm thêm một người mà thôi, cũng không sao cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play