Nhưng chú ấy thật sự không có cách nào giống như vợ mình, xuất hiện ý nghĩ muốn thỉnh cầu Tô Anh ở lại một thời gian.
Tô Anh đã cứu đứa nhỏ của chú ấy, ân tình lớn này còn chưa trả, thì không có biện pháp mở miệng nhắc tới bất cứ thỉnh cầu nào.
Chú ấy nói: “Tình huống của anh trai còn chưa ổn định, con phải ngoan ngoãn vào, bao dung anh trai mình nhiều hơn.”
Quý Lệ Văn trước kia có chút hành vi phản nghịch, nhưng cậu ta phân rõ tình thế nặng nhẹ, đối với anh trai, trong lòng cậu ta có áy náy, nếu ngày đó không phải cậu ta nhất định muốn ăn kẹo hồ lô, anh trai đuổi theo xe đạp bán kẹo hồ lô rồi không bao giờ trở về nữa.
Sau khi anh trai mất đi, mọi người đều suy đoán là do bảo mẫu kia, Quý Lệ Văn thẳng thắn nói rõ mọi chuyện với cha mình, nếu như không phải cậu ta muốn ăn kẹo hồ lô, thì anh trai sẽ không lạc mất.
Quý Bình Lương nhìn ra sự hối hận của con trai, nói: “Con cũng đừng rối rắm chuyện kẹo hồ lô nữa, trên người anh trai con có vết bớt, bị Hạ Liên Phương theo dõi, bà ta muốn trả thù nhà chúng ta, lại muốn tìm một đứa nhỏ có vết bớt nuôi, cho nên tuyệt đối sẽ không bắt cóc sai, giữa con và thằng bé không tồn tại xác suất bị bắt cóc nhầm.”
Nói là nói như vậy, Quý Lệ Văn vẫn áy náy đối với anh trai, cậu ta nói: “Lúc trước anh trai còn có thể nói với con vài câu, con đi vào thử lại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT