Âm thanh sân khấu rất to, đám người đang nhảy múa vây quanh anh, Vân Chức cũng không màng đến chuyện đi phân tích khẩu hình miệng anh, cô né người ra và chạy nhanh ra ngoài hướng về phía cửa.
Trước khi rời đi cô bất giác quay đầu nhìn, chiếc xe lăn đã biến mất hệt như chưa từng xuất hiện.
7 giờ tối trong bãi đậu xe nhỏ bên ngoài sân khấu Thanh Đại, một chiếc ô tô màu đen đậu ở nơi tối nhất, giống như một con dã thú bị thương nặng nằm im lìm, cho dù là âm thầm ẩn hiện, máu chảy ròng ròng cùng hơi thở nặng nề nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng trong đêm.
Tần Nghiên Bắc dựa vào hàng ghế sau, nhắm hờ mắt, trong sự im lặng gần như đông cứng, sợi dây chuyền của phụ nữ quấn quanh ngón tay anh đã bị đứt, món quà vốn định tặng lại bất lực rơi xuống chân.
Dưới lớp áo sơ mi lồng ngực phập phồng lên xuống, mỗi một đợt hít thở đều như có vô số cây kim cắt từ cổ họng chạy lan xuống lồng ngực.
Trước đây cô nhìn anh thế nào?
Trong mắt anh luôn có một tầng nước lấp lánh, dù có bị từ chối thế nào thì anh vẫn luôn tràn đầy nhiệt huyết, dù xa thế nào mà khi nhìn thấy anh cũng sẽ chạy tới, mỉm cười rồi cúi xuống, tóc sẽ chạm vào tay anh, một chút xấu hổ và rụt rè gọi “Nghiên Bắc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play