Xe chạy vào một đường hầm ngầm, vừa mới tiến vào đèn pha chưa kịp chiếu sáng cả con đường nên xung quanh thoáng chốc một mảng tối tăm.
Người đàn ông ngồi dựa vào ghế khuôn mặt lạnh nhạt, bóng tối bao trùm lên che khuất đi một bên sườn mặt nghiêm nghị của anh, hơi ấm tích tụ nơi đáy mắt có vẻ như đều biến mất không thấy tăm hơi.
Vân Chức vô thức nhìn sang Tần Nghiên Bắc, bình tĩnh nói “Vào thời điểm tớ bị nghi ngờ là được bao nuôi lại lựa chọn cách giải quyết mềm mỏng? Thích hợp sao?”
“Mọi người đều nháo nhào lên, chỉ có mình tớ mềm mỏng nói với tất cả là hình chụp lén đó là sai, chuyện bẩn thỉu gì đó là sai, tớ không bao giờ làm những chuyện không có đạo đức, tớ là bị hại.”
“Sau đó sẽ càng nhiều những ánh mắt nghi ngờ đổ dồn lên người tớ, chỉ vào mặt tớ mà hỏi, sao cô có thể chứng minh là mình bị hất nước bẩn? Không thể chứng minh nỗi, đó chính là giảo biện mà thôi.”
“Tớ đứng giữa đám người cố gắng lên tiếng, rồi một cơn bão táp cuồng phong lướt qua cuốn đi những tiếng xì xào đó một cách sạch sẽ, cứu tớ lên tận trời cao, bây giờ tớ lại trách ngược là nó quá dữ dội sao?”
“Có lẽ người trách khứ nó vốn không phải là cơn bão táp cuồng phong đó, nên đương nhiên sẽ không thể hiểu được tác phong làm việc của nó. Nhưng tớ hiểu, tớ rất cảm kích, còn như chuyện không gánh vác nổi sự nổi tiếng gì gì đó….”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT