Vân Chức kêu một tiếng ‘Tần tiên sinh’ khách sáo đã thành quen rồi, đột nhiên phải sửa lại cho thân thiết hơn trước kia, điều này không tránh khỏi khiến cô có cảm giác thiếu tôn trọng anh, đặc biệt là sau khi cô gọi ‘Nghiên Bắc’ lần thứ hai, vị thái tử gia này trầm mặc một hồi lâu cũng không hề lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm cô như thể muốn cầm súng vác gậy đến vậy.
….Càng bất an hơn nữa.
Có vẻ như bất cứ khi nào anh cũng đều chuẩn bị sẵn sàng đẩy cô ra tử hình vậy. 
Vân Chức hoài nghi không biết bản thân có làm trái ý của Tần Nghiên Bắc không, liệu có phải cô gọi như vậy đã mạo phạm đến anh hay không. Vân Chức xin lỗi rồi giải thích: “Nếu anh nghe thấy không quen, thì hay là em vẫn sẽ gọi anh là Tần tổng giống người khác.”
Cô lấy hết quyết tâm muốn xoa dịu mặt cảm xúc của Tần Nghiên Bắc, cố gắng hết sức để không khiến anh lại rơi vào cảm giác dày vò giống như tối qua, đương nhiên cũng không thể vì một cái xưng hô mà lại chọc cho anh không vui.
Dù bây giờ cô chưa dám xác định rốt cuộc Tần Nghiên Bắc bị bệnh gì, nhưng trước đây có một khoảng thời gian cô cũng có chút giống anh như vậy, ít nhiều gì cũng có thể hiểu được cảm giác khi phát cơn của anh. Vả lại kiểu có vấn đề về tâm lý hoặc tinh thần như này, về cơn bản chỉ cần bộc phát một lần thôi cũng đã khiến bệnh tình nặng thêm một chút rồi.
Cô muốn để anh bình tĩnh lại chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play