Buổi trưa chiếu rọi nhiều ánh sáng mặt trời, nhưng rèm che nắng trong phòng được kéo chặt, chỉ có một ngọn đèn, sợ chiếu quá sáng làm ảnh hưởng đến bệnh nhân nên cũng không thể chiếu tới Tần Nghiên Bắc.
Anh không cử động, đứng thẳng người, cúi đầu nhìn khuôn mặt của Tần Giang Xuyên.
Cả một đời Tần Giang Xuyên hô phong gọi vũ trên thương trường, nhưng bây giờ lại đi vào cái thời khắc xế chiều, đối mặt với người cháu nội trẻ tuổi, trong lòng không thể không thừa nhận có hơi sợ hãi.
Lòng ngực của ông khó khăn phập phồng lên xuống, cố gắng để nói cho hết: “Lần đầu tiên con phát bệnh, không phải là do chịu đả kích khi biết chân tướng cái chết của mẹ con, không có nguyên nhân gì đột nhiên phát bệnh, con biết có nghĩa là gì không?”
Ông lão tự hỏi rồi tự cười: “Có nghĩa là, ảnh hưởng do gen di truyền của mẹ con quá lớn, lúc con ra đời đã có bệnh rồi, không cần tìm kiếm bất cứ nguyên nhân ngoài nào, con vốn đã bị di truyền, bệnh nhân bị rối loạn lưỡng cực nặng.”
“Vậy nên ông muốn nói với con,” Ông cố hết sức để nói lòng vòng, cuối cùng mới nói ra lời mình muốn nói nhất: “Nghiên Bắc, tỷ lệ di truyền gen cho đời sau của con cũng sẽ rất mạnh, chuyện này con và Vân Chức đã bàn qua chưa? Con bé có biết hay không, nếu con bé gả cho con, con cái sau này sinh ra có khả năng cao là một bệnh nhân không?”
“Con bé là một cô gái dịu dàng, yếu ớt, trong hôn nhân, đối mặt với một người chồng không bình tĩnh, còn phải chuẩn bị tinh thần đối diện với việc con phát bệnh bất cứ lúc nào, con bé yêu con nhiều cỡ nào? Sau khi bình tĩnh dùng lí trí để cân nhắc, thật sự có thể chịu được sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT