Flores tất nhiên không muốn ở lại đây—cậu vẫn chưa chết! Cậu còn trẻ, vẫn có rất nhiều thời gian để tận hưởng cuộc sống. Việc bị kéo vào Minh Phủ chẳng qua chỉ là một tai họa từ trên trời rơi xuống.
Cậu cẩn thận suy nghĩ một lát, rồi dè dặt mở miệng:
“Bệ hạ, xin hãy nghe ta nói. Ta hoàn toàn không có ý mạo phạm, xâm nhập Minh giới không phải chủ ý của ta. Ta vốn đang ở nhân gian, bị truy sát nên vô tình rơi vào khe nứt và bị cuốn đến đây. Với tuệ nhãn của ngài, hẳn là có thể nhìn ra ta vẫn còn sống, trên mặt đất vẫn còn người thân đang mong ta trở về. Vì vậy, ta thành tâm cầu xin ngài cho phép ta quay lại nhân gian. Đổi lại, ta xin dâng lên những lễ vật hậu hĩnh để tạ ơn.”
Chủ nhân Minh giới im lặng, đôi mắt xanh biếc nhìn cậu thật lâu. Ánh mắt lướt qua mái tóc, trán, hàng mi, sống mũi rồi đến đôi môi, như đang quan sát một món bảo vật quý giá. Chỉ đến khi Flores cảm thấy cả người mất tự nhiên, y mới chậm rãi cất giọng:
“Lễ vật, ta không cần.”
Flores mừng thầm, nghĩ rằng đối phương đã đồng ý thỉnh cầu của mình, liền vội vàng hỏi:
“Vậy ngài muốn gì? Chỉ cần ta có thể lấy được hoặc sở hữu, nhất định sẽ dâng lên toàn bộ.”
“Ta muốn ngươi.”
Flores sững người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT