Nghe nói muốn đến thăm thỏ tai cụp- Daphne, nhưng mãi vẫn chưa thấy ai đến.

Flores trong lòng nhớ tới vài lần, nhưng rồi cũng nhanh chóng gạt chuyện này ra sau đầu.

Mãi đến vài ngày sau, Narcissus mới báo tin cho cậu: “Daphne đã xảy ra chuyện rồi.”

Flores nhìn cây nguyệt quế trước mắt, cành lá xanh tốt đung đưa trong gió, nhưng dù thế nào đi nữa, cậu cũng không thể tin đây lại chính là Daphne.

"Chuyện này là sao?" Giọng cậu khô khốc.

Daphne—một nữ tử luôn tươi cười rạng rỡ, yêu thích tự do, thích lao mình vào núi rừng săn bắn. Vậy mà giờ đây, cô lại biến thành một thân cây, lặng im không thể nhúc nhích ư?

Cậu biết nơi này không phải thế giới hiện đại. Ở đây có thần linh, có tiên nữ, tinh linh, có quái vật, anh hùng và dũng sĩ. Những điều mà trước kia cậu chưa từng tưởng tượng nay đều có thể xảy ra. Nhưng Daphne... cô đang yên đang lành, tại sao lại hóa thành một gốc nguyệt quế? Cô còn có thể biến trở lại không?

"Là Apollo đã tìm thấy nàng." Giọng Narcissus bình thản đến lạ. “Daphne không muốn chấp nhận hắn, bị truy đuổi nên đã khẩn cầu Peneus giúp đỡ. Cuối cùng, Peneus đành biến nàng thành cây nguyệt quế để tránh khỏi Apollo.”

Apollo?

Từ khi bước chân vào thế giới này, Flores đã từng nghe nhắc đến vị Thần Mặt Trời ấy—Apollo, nam thần đẹp nhất trên đỉnh Olympus, kẻ có vô số ái mộ nhưng lại chẳng bao giờ có được một tình yêu trọn vẹn. Những câu chuyện về hắn ta, khi còn ở xa, chỉ là những lời đồn đại thoáng qua bên tai, chẳng liên quan gì đến Flores. Nhưng hôm nay, mọi bi kịch ấy lại rơi xuống người Daphne.

Dù quen biết chưa đầy hai tháng, Flores vô cùng ngưỡng mộ cô—một nữ tử dũng cảm, kiên cường. Dù cô luôn coi cậu như một hài tử mà chăm sóc, trong lòng cậu, Daphne đã sớm trở thành một bằng hữu thực sự.

“Daphne không thể biến trở lại sao?” Sau khi chấp nhận sự thật rằng cô đã hóa thành một thân cây, cậu vẫn không ngừng nuôi hy vọng. “Nếu đây là lời nguyền do chính cha cô đặt ra, vậy nhất định cũng có cách để hóa giải, đúng không?”

Narcissus lắc đầu. “Daphne quyết tâm trốn khỏi thần Mặt Trời, Peneus chỉ thuận theo mong muốn của nàng ấy. Lời nguyền này... không thể nghịch chuyển.”

Hy vọng vỡ vụn. Flores siết chặt nắm tay, lửa giận bùng lên trong lồng ngực.

“Đáng giận Thần Mặt Trời!”

“Ta nghe nhóm người trong rừng Ninh Phù nói rằng Apollo bị trúng mũi tên tình yêu của Eros nên mới đột nhiên sinh lòng say mê Daphne. Sau khi nàng biến thành cây nguyệt quế, hiệu lực của mũi tên cũng tiêu tan. Để bù đắp cho Daphne vì đã bị liên lụy, thần Mặt Trời quyết định phong nguyệt quế thành thánh thụ của mình, dùng cành lá của nó để làm vòng nguyệt quế tôn vinh người chiến thắng, trao cho Daphne vinh quang vĩnh cửu.”

Flores mất một lúc lâu mới tiêu hóa hết những lời Narcissus vừa nói. Nghĩ đến đứa trẻ từng tự xưng là Eros mà mình từng gặp trước đó, Flores chỉ cảm thấy chuyện này thật hoang đường.

" Cái gì!? Lòng cậu như bùng lên ngọn lửa:“Chỉ vậy là xong sao? Tất cả chỉ là một trò đùa dai của đám thần linh cao cao tại thượng? Chẳng lẽ nhân sinh của Daphne cũng chỉ là một trò chơi trong mắt bọn họ?”

"Không, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra." Narcissus khẽ nghiêng đầu nhìn Flores, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy chắc chắn. “Daphne tuy xinh đẹp, nhưng nàng không có thân phận cao quý hay sức mạnh đủ lớn. Đối với những vị thần quyền thế, nàng chẳng qua chỉ là một đóa hoa mong manh. Peneus cũng không thể bảo vệ nàng mãi mãi. Nếu không phải thần Mặt Trời, thì cũng sẽ có một kẻ khác. Trừ phi nàng có thể ẩn mình ở nơi không ai tìm thấy, hoặc có một người đủ mạnh để bảo hộ nàng, bằng không, sớm muộn gì cũng sẽ đến ngày này.”

"Vậy ý ngươi là, lớn lên xinh đẹp chính là lỗi của Daphne sao?" Flores, một thiếu niên bốc đồng, nghe vậy liền thấy bất bình. Cậu siết chặt nắm tay, cơn giận chưa nguôi mà bật thốt lên.

"Đương nhiên là không phải. Nhưng nhan sắc cũng giống như một viên ngọc quý—nếu không có đủ sức mạnh để sở hữu và bảo vệ nó, thì đôi khi đó lại là một bất hạnh." Narcissus thản nhiên đáp, ánh mắt sâu xa. “Rồi sau này, khi trưởng thành, cậu sẽ hiểu.”

Flores nghe vậy, không nói thêm gì, chỉ im lặng chìm vào suy tư…

Flores nghe xong, cậu suy tư một lúc, rồi bỗng nhiên dậm chân, tức giận nói: “Đừng xem ta như tiểu hài tử, ngươi chỉ hơn ta ba tuổi mà thôi!”

“Ba tuổi đó cũng đủ để cậu gọi ta là ca ca.” Narcissus duỗi tay vỗ nhẹ vào bím tóc của cậu, mặc dù bị cậu hất tay ra không chút khách sáo, nhưng cũng không tức giận, chỉ nhẹ nhàng kéo tay cậu đi, “Khuya rồi, về ngủ đi.”

Flores đi theo bước chân của y, tâm trạng lập tức bình tĩnh lại, nhưng khi nghĩ đến Daphne, trong lòng lại trào lên cảm giác thương cảm.

Narcissus cúi đầu nhìn cậu, nhíu mày, lạnh nhạt nói: “Daphne luôn rõ ràng về những gì nàng muốn. Mặc dù nàng không thể phản kháng lại sự đe dọa của sức mạnh, nhưng nàng vẫn có thể chọn lựa cách sống của mình. Nàng không muốn ai theo đuổi, vì vậy nàng đã biến thành cây nguyệt quế. Từ nay về sau, không ai hay thần linh nào có thể làm phiền nàng. Đó là sự lựa chọn của nàng.”

Vì vậy, cậu không cần phải quá khổ sở.

Flores gật đầu, không nói gì thêm.

Hai bóng người, một cao một thấp, nhẹ nhàng bước dưới ánh trăng, cùng nhau đi về nhà.

Sau khi sự việc của Daphne qua đi, thời gian dường như lại trở lại yên bình.

Flores vẫn như cũ, mỗi ngày cùng Narcissus đi săn thú ngoài trời, đôi khi giúp Liriope làm việc nhà, lúc rảnh rỗi thì lại mang theo sáu môn phái khác nhau cùng sủng vật chơi đùa.

Nhìn thấy cậu vẫn luôn vô tư, nhí nhảnh như một đứa trẻ, Narcissus thầm yên tâm.

Tuy nhiên, điều mà Narcissus không biết là, mỗi lần Flores đi săn thú, cậu sẽ cởi bỏ tất cả trang bị, chỉ mặc mỗi bộ Đường Chủ vô thuộc tính, thậm chí cả món trang bị Cam Vũ Can Tương Mạc Tà cấp 90 cũng bị cậu thay bằng bộ đồ cấp 80 U Nguyệt Loạn Hoa.

Sự việc của Daphne khiến Flores suy nghĩ rất lâu. Cuối cùng, cậu quyết định sẽ khổ luyện kỹ năng Thất Tú để rèn luyện bản thân, thay vì dựa vào trang bị để gia tăng sức mạnh.

Trò chơi này, với giao diện và quy luật không ai biết rõ, có thể sẽ biến mất vào một ngày nào đó. Đến lúc đó, cậu cần phải đạt được khả năng tự bảo vệ chính mình.

Kể từ khi xuyên qua, Flores đã nhận ra những cuốn bí tịch Thất Tú nằm lặng lẽ trong một góc. Lúc đó cậu không mấy quan tâm, nhưng giờ đây, chúng giống như những báu vật.

Ông nội đã từng nói, chỉ có bản lĩnh của chính mình mới là thứ mà người khác không thể đoạt đi.

Trang bị có thể là công cụ hỗ trợ, nhưng cậu không thể dựa dẫm vào nó, phải tự mình cố gắng.

Narcissus, dù có vẻ nghi hoặc với tâm trạng buồn bã của Flores, nhưng dưới những lời trêu chọc vui vẻ của Flores, y vẫn không tỏ ra quá để tâm.

Flores đã từng nghĩ đến việc dạy Narcissus cùng học Thất Tú võ công, nhưng giống như những người nước ngoài khó có thể hiểu được các bài thơ cổ Trung Quốc, dù Flores có giải thích tỉ mỉ đến đâu, Narcissus cũng chỉ mơ hồ, không thể nắm bắt được.

Thất Tú bí tịch quả thực rất khó hiểu, nếu không phải Flores có nền tảng gia học vững vàng, chắc chắn cũng sẽ không lý giải được những huyền bí khó diễn tả ấy.

Thế nhưng, khi Narcissus thấy Flores sử dụng khả năng giống như khiêu vũ bay lên và nở hoa, y mới nhận ra những kỹ năng này chính là kết quả học hỏi từ trước, và càng trở nên cảm thấy e dè, lo lắng không kịp.

Flores không thể làm gì khác, chỉ đành để y tự quyết định, dù sao Narcissus là con của thần minh, lại là một chàng trai, mặc dù không có sức mạnh kỳ lạ như Daphne, nhưng thực lực của y cũng không phải yếu, nên sẽ không có vấn đề gì lớn.

Chờ đến khi Flores có thể dùng tay trần đánh ngã một đám lợn rừng, đã là 6 năm sau.

Sau khi hai má phúng phính của đứa trẻ dần mất đi, theo sự trưởng thành của khuôn mặt, vẻ đẹp của Flores càng trở nên rõ rệt.

Khuôn mặt trái xoan duyên dáng, đôi mắt đen sâu thẳm đầy nước, lông mi dài và dày, cái mũi nhỏ xinh tinh tế, đôi môi đỏ tươi quyến rũ, trên trán có một chấm đỏ nhỏ như quả nho, càng thêm phần xinh đẹp.

Bên cạnh đó, vẻ đẹp huyền bí của phương Đông khiến số người theo đuổi cậu ngày càng đông.

Mọi người đều thích cậu, nhưng sao nam giới lại thế này?!

Mỗi lần nhìn thấy số lượng người theo đuổi nam tính ngang bằng với số người theo đuổi nữ tính, Flores trong lòng lại nổi giận.

Kiểu mình thích chính là ôn nhu đoan trang, con gái mềm mại của Trung Quốc, còn người nước ngoài dù nam hay nữ cũng cứ lui đi đi!

Nhưng trên mặt, cậu vẫn phải mỉm cười từ chối những kẻ theo đuổi.

Trong khi đó, Narcissus, sau nhiều năm, đã càng trở nên cao lớn và đẹp trai hơn, khuôn mặt tuấn tú vô cùng. Dù có sự xuất hiện của Flores làm chói lóa, số lượng người theo đuổi vẫn ít, nhưng luôn có một số người không thích Flores và bị cuốn hút bởi vẻ đẹp phương Đông của y.

Y không giống như Flores, có tính cách hiền hòa. Tính tình của y lạnh lùng và đôi khi có chút táo bạo, mỗi khi y lên tiếng, lời nói của y luôn có thể làm tổn thương một cách sâu sắc trái tim người khác.

Mỗi lần hai người ra ngoài săn thú, họ đều dẫn theo một đám tinh linh theo đuôi trong rừng, không lúc nào rời.

Có người tinh ý đã nhận ra rằng họ bị gọi là " mấy đứa con trai xinh đẹp của Cephissus” vì vẻ đẹp của họ.

Sau vô số lần bị theo đuôi, Flores quyết định hành động một mình, sử dụng đại khinh công, bay qua bay lại, tránh xa những nơi đông đúc, tình hình cũng tốt hơn một chút.

Còn về Narcissus... liệu y có để ý không?

Để ý thì sao? Dù sao Narcissus cũng không đánh lại được cậu!

Flores cười đắc ý, nằm trên cỏ, mặc cho mấy con thỏ tai cụp bò lên bụng và ngực của cậu, nhấp nhô qua lại. 

Ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt Flores, khi cậu đang mơ màng, gần như ngủ thiếp đi, bỗng dưng mí mắt trở nên nặng nề, và các con thỏ trên người cậu cũng ngừng động.

Flores trong lòng căng thẳng, cảnh giác mở mắt, chỉ thấy một con diều hâu khổng lồ bay xuống từ trên đầu cậu, đôi mắt sắc vàng của nó chứa đầy ánh sáng săn mồi. Cặp cánh to lớn tạo ra một cơn gió mạnh, khiến cậu không thể mở mắt.

Trong khi tay Flores nhanh chóng thu lại mấy con thỏ tai cụp, chân đạp mạnh xuống mặt đất để lấy đà, cậu liền văng ra khỏi phạm vi tấn công của con ưng khổng lồ.

Con ưng khổng lồ, sau khi thất bại trong một đòn tấn công, thân hình khổng lồ xoay tròn giữa không trung rồi lại lao về phía cậu.

Flores bình tĩnh rút ra U Nguyệt Loạn Hoa, ngay lập tức thi triển chiêu Kiếm Ảnh Lưu Ngân.

Chiêu thức Kiếm Ảnh Lưu Ngân trong trò chơi thường có hiệu quả đẩy lùi mục tiêu, tạo khoảng cách giữa hai bên, nhưng do Flores đã khổ luyện nhiều năm, cậu có thể sử dụng kiếm khí để không chỉ đẩy lùi mà còn gây thêm thương tổn cho đối phương.

Tuy nhiên, khi kiếm quang đánh trúng cơ thể con ưng khổng lồ, chỉ khiến nó tạm dừng lại trong một khoảnh khắc rồi tiếp tục lao xuống. Không những không tạo được khoảng cách, mà tốc độ của nó cũng không hề giảm.

  • Lời editor: Zeus lại nungws:))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play