Giờ Sửu, mọi thứ đều yên tĩnh.
Ngọn đèn dầu trong phủ Công chúa gần như tắt ngấm, nội thị trực đêm khoanh tay ngủ gật ở cạnh cửa.
Một cơn gió đêm thổi qua, đèn đuốc chập chờn, một bóng người dường như lướt qua. Nội thị mệt mỏi dụi dụi mắt, chỉ thấy bóng cây bên ngoài tường lắc lư, nào có bóng người gì. Hắn ta vỗ vỗ miệng, lại gật gù ngủ như gà mổ thóc.
Lúc này, trên một cây phong cao lớn ở hậu viện, Kỳ Viêm mặc một bộ đồ đen ngồi trên cành cây, lòng bàn tay tung một hòn đá lên xuống, mượn bóng đêm cùng cành lá che chắn lắng nghe động tĩnh bên ngoài phủ.
Ban ngày thừa dịp Kỷ Sơ Đào vào cung, hắn đi dạo chung quanh phủ, đã ghi nhớ đại khái bố cục phủ Công chúa và phân bố cung thị. Hiện tại chỉ còn thiếu thăm dò tình huống phòng ngự của thị vệ ngoài phủ, thuận tiện về sau âm thầm ra vào.
Phủ Công chúa của Kỷ Sơ Đào cách hoàng cung rất gần, thị vệ cứ bốn canh giờ đổi một lần, chỉ là không biết mỗi nhóm phân bố ở nơi nào, có bao nhiêu người. Nhưng điều chắc chắn là nếu có động tĩnh, không đến một chén trà là có thể báo động cho quân triều đình đến ứng cứu.
Mặt trăng bị mây che phủ, đêm dày như mực, Kỳ Viêm nắm chặt hòn đá, dùng ngón tay hất nhẹ, hòn đá vượt qua tường phủ lăn xuống đất, phát ra tiếng vang nhỏ liên tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT