Đang mải suy nghĩ, Kỳ Duyên vô thức đáp lại ba chữ: “Làm cùng nhau?”
Tần Dật vẫn giữ vẻ ung dung, nhìn cô với ánh mắt chứa vài phần chế nhạo: “Cô nhà tranh, cô đang đề nghị chúng ta… sống chung sao?”
Kỳ Duyên lập tức nhận ra mình lỡ lời. Cô xấu hổ, vội vàng ho hai tiếng, rồi chữa cháy: “Ý tôi là chúng ta cùng nhau nấu cơm. Dù sao cũng ở gần nhau, ăn chung cho tiện. Tôi biết dựng bếp và nấu ăn cũng không tệ, nhưng tôi ghét rửa rau, xắt rau và rửa bát. Mấy việc đó giao cho anh nhé?”
Tần Dật không chần chừ, đồng ý ngay: “Được thôi, cô không thích làm gì thì cứ để tôi làm.”
Kỳ Duyên gật đầu hài lòng: “Vậy tốt. Không nên chậm trễ nữa, giờ chúng ta chia nhau ra hành động. Tôi đi tìm cách lo bữa ăn, còn anh đi mượn gạch và xi măng. Dù sao anh cũng quen với việc đó mà. Khi có bếp rồi, chúng ta sẽ…”
Tần Dật mỉm cười đầy ẩn ý, đột nhiên ngắt lời cô: “Thật ra, những việc như thế này cũng được gọi là sống chung đấy.”
Viễn cảnh cô nấu ăn, anh rửa bát, hai người cùng nhau dùng bữa khiến anh thấy hài lòng đến bất ngờ. Thậm chí, anh đã bắt đầu cảm thấy mong đợi điều đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play