Tần Dật lập tức gật đầu tán thành: “Đúng vậy, đây cũng là cách của tôi. Chỉ cần mở miệng một chút là được tiền, vậy nỗ lực làm gì?”
Cộng đồng mạng cười nghiêng ngả: “Đúng là biết nghĩ cách thật đấy [đầu chó.jpg].”
Ngay lúc này, nhân viên chương trình bước tới nhắc nhở: “Đạo diễn Vương, cơm đã đến rồi.”
Ánh mắt Kỳ Duyên bừng sáng, cô nở nụ cười: “Đạo diễn Vương à, cơm đã tới rồi, không bằng ông cho tôi ăn chung với ông đi?”
Tần Dật cũng chớp mắt, đôi mắt đào hoa lấp lánh: “Không khí cũng đến rồi, cơm cũng vừa kịp lúc, tôi ăn ké vài miếng chắc không quá đáng đâu nhỉ?”
Đạo diễn Vương nhìn hai người với vẻ mặt bất lực. Ông nhận ra, nếu lần này chiều chuộng họ, rất có thể họ sẽ “đi cửa sau” luôn, biến chương trình này thành sân chơi riêng của mình.
Vì thế, ông lờ đi lời đề nghị của hai người, giả vờ không thấy gì và bắt đầu ăn cơm của mình. Dù sao, ăn trước mặt người khác càng ngon miệng. Đạo diễn Vương vừa ăn vừa thầm nghĩ: “Cơm hộp này đúng là ngon thật, hai suất cũng không đủ với mình nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT