Nói xong, ánh mắt Kỳ Cảnh lạnh hẳn, anh ta tự lẩm bẩm: “Nhà họ Tống… nên kết thúc ở đây.”
Trong khi đó, Kỳ Duyên ngồi trong căn phòng tạm bợ, đôi mắt ánh lên sự bất mãn. Từ trước tới nay, cô luôn tự nhủ sẽ không để nhà họ Tống chi phối cuộc đời mình thêm lần nào nữa. Nhưng lần này, họ đã đẩy mọi chuyện đi quá xa.
Khi ông Tống và bà Tống rời đi, cô hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân. Cô biết rằng phải bình tĩnh, bởi bất kỳ hành động bộc phát nào cũng chỉ khiến tình hình tồi tệ hơn.
Cô tự lẩm bẩm: “Yên tâm, rồi sẽ có người tới cứu mình. Mình không đơn độc.”
Lúc này, Tần Dật đứng trước cánh cổng lớn, ánh mắt sắc lạnh, không che giấu sự tức giận. Anh vừa gọi điện cho đội bảo vệ, vừa cố gắng ép mình giữ bình tĩnh.
Ngay lúc đó, ba Tống từ trong nhà bước ra, nhìn thấy Tần Dật, ông ta hơi nhíu mày, giọng nói lạnh lùng: “Cậu Tần, không biết cậu đến đây có việc gì?”
Tần Dật không thèm che giấu sự phẫn nộ trong giọng nói: “Tôi đến để đón Kỳ Duyên. Hãy giao cô ấy ra ngay lập tức!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT