“Phần biểu diễn của tôi xin phép được kết thúc tại đây, cảm ơn các thầy cô đã theo dõi.”
Trương Dương là người đầu tiên lên tiếng hỏi: “Chu Khanh Khanh phải không? Cô nghĩ gì khi chọn diễn phân đoạn này?”
Chu Khanh Khanh nhìn thẳng vào Trương Dương, thể hiện phong thái tự tin: “Tôi cho rằng đây là một cảnh đòi hỏi kỹ thuật diễn xuất cao, thể hiện sự phức tạp trong tâm lý của Tường Vi cũng như sự giằng xé nội tâm của cô ấy. Những cảm xúc này phải truyền tải qua ánh mắt để khán giả cảm nhận được, và đây cũng là phân đoạn quan trọng trong kịch bản, khi từ đây người dân miền núi bắt đầu tin tưởng Tường Vi.”
Trương Dương nhún vai, khẽ cười: “Vậy cô nghĩ diễn xuất của mình đạt bao nhiêu điểm?”
Không ngần ngại, Chu Khanh Khanh đáp: “Tôi tự tin đạt điểm tối đa.”
Mọi người trong phòng không khỏi ngạc nhiên, không ngờ cô ta dám tự đánh giá cao đến vậy.
Chu Khanh Khanh ngẩng cao đầu: “Dù kết quả ra sao, tôi cũng rất hài lòng với kỹ thuật diễn của mình. Dù người khác không công nhận, trong lòng tôi, đó là điểm tối đa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play