Túc Ninh cười lơ đãng: “Tôi đối với tổ tiên không có ý kiến gì, trái lại còn rất kính trọng ngài, cũng vô cùng cảm kích ngài đã tạo ra nhánh Túc thị mới có tôi của hiện tại. Nhưng thứ như tổ tiên thì nên được đặt trong từ đường để hậu bối thờ phụng mới phải. Nếu cứ nhất quyết chuyển thế ra ngoài gây thêm phiền phức cho tôi, vậy thì tôi cũng đành tiễn ngài ấy về lại từ đường thôi.”
Lời nói đến cuối cùng, giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ hóa thành sát khí nồng đậm:
“Đập.”
Một chữ ngắn gọn súc tích khiến lòng mọi người lạnh đi. Không còn ai dám đưa ra nửa lời nghi ngờ. Túc Nam nhận lấy cây búa từ thuộc hạ đưa tới, phất tay một cái, mọi người liền vây lại.
“Rầm——!”
Tiếng động lớn liên tiếp vang lên.
Túc Ninh lạnh lùng đứng một bên bàng quan, tận mắt chứng kiến cảnh bia mộ vỡ nát. Mãi đến khi bạch ngọc vỡ vụn bừa bộn khắp đất, cậu mới phất tay ra hiệu mọi người dừng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play