Chân Trần Giang Dã bị thương, nên mất ngày liên tục anh không ra ngoài.
Mỗi ngày Tân Nguyệt đều thấy anh ngồi trên ban công bên cạnh, cây bút lướt trên máy tính bảng, không biết là đang vẽ hay viết gì.
Mỗi buổi chiều tối, Trần Giang Dã thấy cô về nhà, anh lại gấp một chiếc máy bay giấy phóng qua, bảo cô bôi thuốc cho anh.
Ban đầu, Trần Giang Dã còn viết hai chữ trên máy bay giấy, sau này không còn một chữ nào nữa. Tân Nguyệt thấy máy bay giấy, cô sẽ lại qua nhà thím Vương để bôi thuốc cho anh.
Hiện giờ vết thương trên người Trần Giang Dã đã kết vảy, vết bầm cũng tan dần, chỉ có vết bầm ở bả vai sau lưng vẫn còn khá nghiêm trọng, những vết bầm còn lại đều đã tan dần chỉ còn màu xanh nhạt.
Gai cột sống sau lưng anh hằn lên từng đốt rõ ràng, cơ bắp cũng nảy nở đường nét rõ ràng, màu xanh nhạt này khiến lưng anh giống một bức tranh thuỷ mặc, thể hiện sự tương phản tột độ giữa cảm giác vụn vỡ từ những vết thương và sức mạnh to lớn đến từ cơ bắp rắn chắc.
Mâu thuẫn, nhưng không mất đi vẻ đẹp vốn có, giống như anh vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT