Chu Ý Hành cũng không ghét Hạ An Chi.
Thậm chí nói đúng ra, độ thiện cảm đối với Hạ An Chi trong lòng anh đang không ngừng tăng lên, đối phương rất tri kỷ, thường xuyên quan tâm anh, nấu ăn rất ngon, tuy thỉnh thoảng hơi ồn ào nhưng nói chuyện luôn đúng mực, quan trọng nhất là, Hạ An Chi không bị vầng hào quang nhân vật chính của Trình Âm ảnh hưởng.
Có thể duy trì thái độ không thích Trình Âm trong kịch bản vai chính vạn người mê, không lẽ anh và Hạ An Chi...
Nhận được kịch bản vai ác đó chứ?
- Chu Chu? - Hạ An Chi bỗng nhiên đến gần, hơi thở ấm áp phả vào gáy Chu Ý Hành: - Lát nữa tôi và anh cùng xuống lầu.
Chu Ý Hành mất tự nhiên rụt cổ lại, trong lòng loáng thoáng cảm thấy như mình bị Hạ An Chi tóm được điểm yếu nào đó, người này lúc nào cũng thở vào mấy chỗ nhạy cảm nhất của anh, giống như lông chim mềm mại phất qua.
Sao lúc trước anh không phát hiện Hạ An Chi lại mang đến cho người ta cảm giác chèn ép mạnh đến thế?
Người này đứng bên cạnh anh, cái bóng bao trùm lấy anh, như thể bị ôm chặt không tài nào nhúc nhích được. Chu Ý Hành nắm chặt ly thủy tinh trong tay, không biết có phải bị “kịch bản vai ác” ảnh hưởng hay không, anh lại không ngại tiếng Chu Chu kia của Hạ An Chi, mà hoang mang hỏi: - Cậu muốn đi đâu?
Hạ An Chi kéo chiếc ghế bên cạnh anh ra rồi ngồi xuống, từ từ kể ra kế hoạch nguyên ngày của mình: - Trước tiên đưa anh đến quán cà phê làm thêm, sau đó tôi đến phòng làm việc làm bài tập, giữa trưa đến quán cà phê đón anh tan làm rồi về nhà ăn trưa với anh, sau đó chúng ta có thể về phòng làm việc nghỉ trưa, nghỉ trưa xong thì đi làm với anh, đợi làm xong thì chúng ta cùng về nhà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play