Thính giác, khứu giác, thị giác, vị giác, xúc giác – cả năm giác quan đều mất hết. Ô Hành Bạch có thể cảm nhận được ý thức của mình cũng đang dần dần tiêu tán. Hắn giãy giụa muốn nhìn Quý Quan Kỳ thêm vài lần nữa, hoặc để lại đôi câu di ngôn, nhưng tất cả chỉ là vọng tưởng. Hắn chỉ có thể trong màn đêm tối đen mà siết chặt lấy tay áo Quý Quan Kỳ.
"Ngươi muốn nói gì? Ô Hành Bạch, ngươi muốn nói gì?"
Quý Quan Kỳ cảm thấy lần này khác với mọi lần trước. Y hơi run rẩy, nhìn người trong lòng không ngừng ho ra máu, lồng ngực kịch liệt phập phồng, dường như đau đớn đến mức không thể tự kiềm chế. Y khàn giọng nói:
"Không sao đâu, ta đưa ngươi đến Trấn Nam Điện, đừng sợ."
Lời này dường như là nói cho Ô Hành Bạch nghe, nhưng cũng giống như là đang tự trấn an chính mình.
Ai đang sợ? Rốt cuộc ai mới là người sợ hãi?
"Ta..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT