"Ô Hành Bạch." Kiều Thiên Y quả nhiên đến đúng hẹn, trên mặt lão mang theo một nụ cười nhàn nhạt, tựa như đã nắm chắc phần thắng. Hoặc cũng có thể lão tin rằng Ô Hành Bạch căn bản không thể làm gì được mình, bèn cười nói: "Giữa ngươi và ta vẫn chưa đến mức thâm thù đại hận, hà tất phải đi đến bước đường này?"  
"Đến rồi."  
Ô Hành Bạch vốn luôn ít lời khi đối diện với Kiều Thiên Y. Không phải vì hắn không thích nói, mà đơn giản là không muốn lãng phí lời lẽ với loại người như lão.  
Kiều Thiên Y dường như cũng hiểu rõ ý của Ô Hành Bạch, đôi mắt hơi nheo lại, sau đó liếc nhìn *Họa Địa Vi Lao* phía sau hắn cùng với người bên trong, không nhịn được bật cười: "Ngươi giam giữ ta, cũng giam giữ cả y. Vậy rốt cuộc ngươi cố gắng bảo vệ y như thế để làm gì? Ngày đó, Phương Thiên Họa Kích lẽ ra đã giết chết y rồi. Ta tin rằng Phương Thiên Họa Kích không thể thất thủ, thế nhưng... y vẫn còn sống."  
"Ngươi đang câu giờ sao?"  
Ô Hành Bạch chẳng buồn đáp lại những lời này của Kiều Thiên Y. Hắn nắm chặt thanh kiếm đã sắp vỡ vụn, giống như thần thức của hắn lúc này, chỉ còn chực chờ tan biến. Hắn bình thản nhìn lão, dù trong tay Kiều Thiên Y đang nắm giữ Phương Thiên Họa Kích, hắn cũng chẳng xem lão là Trấn Nam tiên tôn.  
Bởi vì không phải cứ có Phương Thiên Họa Kích thì sẽ là Trấn Nam tiên tôn. Người duy nhất mang danh hiệu ấy, chính là hắn—Ô Hành Bạch.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play