Aldre đi theo sau mà khổ không kể xiết. Nó đau lòng liếm liếm móng vuốt khô nứt của mình, cảm thấy cuộc sống này thật sự không thể tiếp tục nổi nữa.
“Ta rất tò mò, trước đây A Hành thuộc bầy sư tử nào?” Yusta cũng mệt đến không thở nổi, nhưng vẫn đỡ hơn Aldre một chút, dù sao thì trước đó Aldre đã bị A Hành đánh cho không nhẹ.
“Không biết, sư tử đực khi hơn hai tuổi là phải rời khỏi bầy rồi, xuất thân từ đâu cũng không quan trọng.” Aldre đáp.
“Ta muốn biết, rốt cuộc là bầy sư tử nào mà trước khi trời sáng đã đi săn, ngày ăn ba bữa đúng giờ đúng chỗ, buổi tối còn phải tiếp tục lên đường, một ngày gần như không có thời gian nghỉ ngơi.” Yusta hít sâu một hơi, hỏi: “Bầy sư tử nào chứ?”
“……” Aldre nhìn bóng dáng con sư tử đực đã khuất xa, im lặng một lúc rồi chậm rãi nói: “Có khi nào chính vì thế mà nó bị đuổi khỏi bầy không?”
Câu này nghe có vẻ hoang đường, nhưng Asius và Yusta lại cảm thấy có chút hợp lý.
Không một con sư tử đực nào có thể chịu đựng một đồng loại như vậy, ngay cả thủ lĩnh cũng không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT