Mùa khô đến, đàn voi di cư, những bụi cây và thảm thực vật trên đường đều bị tàn phá, cỏ khô vàng úa thấp đến mức không thể che khuất thân hình của một con sư tử đực trưởng thành. Kiều Dực dẫn theo hai chú sư tử con cẩn thận băng qua bụi rậm.
Là kẻ săn mồi đứng đầu chuỗi thức ăn trên thảo nguyên, hầu hết thời gian Kiều Dực chỉ cần đề phòng những con sư tử đực khác, đặc biệt là A Hành.
“Ba ba.” Thể lực của hai con sư tử con suy cho cùng vẫn còn yếu, Tiểu Vĩ mệt đến mức không nhấc nổi bước chân. Dưới cái nắng gay gắt, đuôi của nó cũng rũ xuống vô lực, cố gắng theo sát bước chân của Kiều Dực: “Ba ba, con đi không nổi nữa.”
Kiều Dực liếc nhìn xung quanh, chọn một gốc cây, rồi dẫn hai chú sư tử con đến nghỉ ngơi dưới bóng mát.
Tiểu Ba cảnh giác hơn, nó cúi đầu ngửi ngửi mặt đất rồi mới tìm một chỗ nằm xuống. Nó nằm nửa chừng, phần thân trước hơi nhổm lên, dù đang nghỉ ngơi nhưng đôi tai lông xù vẫn khẽ động, lắng nghe động tĩnh xung quanh.
Kiều Dực cảm thấy Tiểu Ba ở bên A Hành quá lâu, đến mức cậu có thể nhìn thấy bóng dáng của A Hành trên người Tiểu Ba.
Cậu thở dài, giơ móng vuốt lên cọ xát mặt mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT