Dưới ánh mặt trời gay gắt, thi thể của Cavo đã thối rữa đến một mức độ nhất định, ruồi nhặng bay thành từng đàn xung quanh đống xác thối. A Hành đi vòng quanh hai vòng, cái đuôi không kiên nhẫn mà vẫy mạnh một cái, rồi đột nhiên dừng lại, cúi đầu ngửi ngửi đám cỏ khô.
"Có chuyện gì vậy?" Kiều Dực đang chuẩn bị quay lại, thấy A Hành như vậy thì cũng dừng bước, hỏi: "Phát hiện ra gì sao?"
"Không có gì." A Hành dường như có chút do dự, hắn nghiêng đầu, đôi tai hơi động đậy hai cái, lát sau mới lắc lắc bờm sư tử rồi chậm rãi bước đến bên cạnh Kiều Dực, nói: "Trở về thôi."
Vết thương của hắn vẫn chưa lành, lúc vết thương khép miệng có cảm giác vừa ngứa vừa đau. Hắn cúi đầu liếm liếm vết thương trên chân trước, rồi lại quay đầu nhìn về phía mà hắn vừa đánh hơi.
Hắn đã cảm nhận được một mùi hương quen thuộc ở đó, nhưng theo lý mà nói, mùi hương này không nên xuất hiện ở đây.
A Hành vô thức liếm liếm vết thương và cơ thể của mình, Kiều Dực thấy vậy cũng bước tới, hỏi: "Vết thương lại đau sao?"
"Không." A Hành đáp một tiếng, nhẹ nhàng cọ cọ vào người Kiều Dực, rồi nói: "Gần đây đừng rời xa ta quá, cũng đừng lại gần Mạc Nhĩ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT