Saien khẽ cười lạnh, vẫy vẫy đuôi rồi tiến lại gần bụi cây hơn. Nó nói: "Ngươi có bản lĩnh thì đến gần đây một chút đi."
Aldre dè dặt nhìn về phía bụi cây. Nó có thể ngửi rõ ràng mùi của Saisen rất gần đây. Nếu Aldre ra tay với Saien, kẻ tiếp theo gặp nguy hiểm chắc chắn sẽ là chính nó. Bản năng của loài động vật đối với nguy hiểm luôn rất chính xác. Aldre không cam lòng liếc nhìn Saien lần cuối, rồi liếm qua vết thương của mình, đập mạnh đuôi hai cái trước khi giận dữ rời đi.
Mạc Nhĩ và Kiều Dực xem xong màn kịch này cũng chuẩn bị rời đi, nhưng lại bất ngờ bắt gặp ánh mắt của Saien. Nó nghiêng đầu nhìn Kiều Dực, thử bước lên vài bước, nhưng nghĩ một chút rồi lại dừng lại. Nó hỏi: "Kiều Dực, ngươi bị thương rồi à?"
Vừa nhìn thấy Kiều Dực, điều đầu tiên Saien nhận ra chính là vết thương trên chân sau của cậu.
Kiều Dực hơi sững sờ, sau đó đáp lại: "Ta bị thương khi chiến đấu với bầy sư tử Marol, nhưng bây giờ đã lành rồi."
"Ừm… bầy sư tử Marol đều chết cả rồi." Saien rất quen thuộc với phong cách hành động của bầy sư tử phương bắc, nó nói: "Aldre xuất hiện ở đây, chắc chắn mấy con sư tử con đều chết hết. Còn về bầy sư tử cái, bất kể có phản kháng hay không, thực ra đều sẽ bị giết. Chắc chắn chỉ có rất ít con có thể trốn thoát."
Kiều Dực nhìn về phía Saien.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT