A Hành bị thương không nghiêm trọng, không ảnh hưởng đến việc chạy nhảy hay săn mồi, chỉ cần đề phòng viêm nhiễm là được. Hắn nằm dưới bóng cây liếm vết thương, thỉnh thoảng liếc nhìn Kiều Dực đang trò chuyện với Mạc Nhĩ.
"Ngươi lại tắm nữa à? Trước đây A Hành không ghét mùi của Saien đến vậy, nhưng đúng là nó ghét Saisen hơn." Mạc Nhĩ ngửi ngửi người Kiều Dực, xác nhận không còn chút mùi của Saien nữa rồi mới tiếp tục nói: "Trước đây bọn chúng đã đánh nhau mấy lần rồi, A Hành tuy thắng nhưng cũng không chiếm lãnh địa của Saisen."
Kiều Dực có thể nhận ra A Hành là một con sư tử đực rất thông minh. Có lẽ động vật trong tự nhiên vốn dĩ rất thông minh, chỉ là trước đây khi làm nghiên cứu, cậu chưa từng đi sâu vào hướng này.
"Dù sao nếu thật sự xâm phạm lãnh địa, thì trận chiến sẽ gây tổn thất lớn cho cả hai bên, không đáng." Mạc Nhĩ nói.
Kiều Dực vẫy vẫy đuôi, bộ lông trên người đã gần như khô ráo, chỉ có bờm sư tử bị nước làm bết lại, dù đã vẫy mấy lần vẫn còn cảm giác ẩm ướt.
Hai con sư tử con lại rất thích cọ vào cậu, chúng luôn lật ngửa bụng ra cho Kiều Dực xem, khiến cậu dở khóc dở cười, quyết tâm lần sau không thể để lũ nhóc này thấy mình lật bụng nữa, nếu không chúng sẽ học theo thói xấu mất.
Mạc Nhĩ thấy vậy không nhịn được cười: "Bây giờ ngươi chắc là nổi tiếng rồi đấy, ít nhất trên thảo nguyên này không tìm được con sư tử đực thứ hai nào chăm sóc sư tử con đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT