Kiều Dực thở dài một hơi, đúng như cậu đã nghĩ, cậu đã tưởng rằng A Hành sẽ đến giúp đỡ, nhưng đây mới là kiểu của A Hành, đúng là sư tử đực.
Sóng nhiệt quét qua đồng cỏ, ba con sư tử đực dẫn theo những con sư tử con đi về phía rìa lãnh thổ, bờm sư tử làm khuôn mặt của chúng trông có phần hung dữ. A Hành với móng vuốt sắc bén bước trên cỏ khô, Kiều Dực và Mạc Nhĩ đi theo sau.
Ba con sư tử đực dừng lại ở một vị trí để nghỉ ngơi. Cỏ khô che khuất thân hình của chúng, A Hành ngửi ngửi không khí rồi nói: "Là mùi của đàn sư tử Hilde, lũ rác rưởi này."
Kiều Dực nhận ra rằng A Hành chỉ mắng những con sư tử khác là "rác rưởi", không giống như Saisen, những lời mắng của nó luôn có sự sáng tạo, không bao giờ lặp lại.
Cũng chính Mạc Nhĩ đã nói về chuyện Saisen không bao giờ mắng trùng câu, nguyên văn là: "Một nửa sự tức giận của Saisen là vì A Hành, một nửa là vì Saien. Khi mắng hai con sư tử này, nó luôn không bao giờ mắng giống nhau."
"Gràooo—" Tiếng gầm sư tử vang lên từ xa.
Kiều Dực nhìn theo tiếng gầm, chỉ thấy Saien bị ba con sư tử vây quanh, chân trước có vẻ đã bị thương, động tác trở nên chậm chạp hơn rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play