“Chẳng làm gì cả, chỉ là để nó không chạy nữa.” A Hành cũng cảm thấy bực bội, hắn nằm trên mặt đất, dụi mặt vào, chỗ bị đá vẫn còn hơi đau.
Mạc Nhĩ liếc nhìn dáng vẻ của hắn, hiểu rõ nếu mình cười tiếp thì chắc chắn sẽ làm A Hành tức giận, đành cố nín cười, bụng hơi rung lên.
“Ngươi làm gì vậy?” A Hành cảm nhận được cọng cỏ bên cạnh hơi rung động, hắn quay đầu lại, vẻ mặt không vui nói: “Ngươi đang cười à?”
“Không, ta chỉ lo lắng thôi.” Mạc Nhĩ hít một hơi thật sâu, bộ lông xung quanh cổ rối bù vì đau đớn: “Nếu là gãy xương thì sao…”
Mạc Nhĩ không nói hết câu, nó quay đầu nhìn chân mình, đuôi hơi động đậy rồi cũng yếu ớt nằm xuống.
Mặc dù cả hai con sư tử đều nghe thấy lời của Kiều Dực, nhưng thật ra chúng không quá tin vào phán đoán của cậu. Được lớn lên trong bầy sư tử, chúng chưa bao giờ thấy có con sư tử nào có thể chẩn đoán gãy xương.
Loại chuyện này, phần lớn phụ thuộc vào vận may.
“Có lẽ nó nói đúng, vài ngày nữa sẽ ổn thôi, nhưng trong mấy ngày này ta phải dưỡng thương, chắc không thể đi săn cùng ngươi được.” Mạc Nhĩ giấu đi sự bất an, nó liếm liếm móng vuốt, rồi lại quay đầu liếm vài cái trên lưng.
“Ừ.” A Hành quay đầu đi, ngáp một cái, răng nanh lộ ra, rồi vươn cái lưỡi thô ráp liếm liếm lưng Mạc Nhĩ, nhẹ nhàng dụi dụi: “Yên tâm đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play