A Hành đuổi theo, nhưng Độc Nhãn đã bỏ xa một đoạn. Dường như nó vô cùng quen thuộc địa hình nơi đây, luồn lách trong bụi cây vô cùng thuần thục, nhanh chóng bỏ lại A Hành phía sau và biến mất không tung tích.
A Hành đứng sững tại chỗ, lồng ngực phập phồng dữ dội, móng vuốt bấu chặt vào cỏ, một lúc sau mới quay lại.
Mạc Nhĩ bị thương nặng nằm bất động dưới đất, còn Kiều Dực bị chấn thương cột sống, hoàn toàn không thể chạy theo. Cậu nhìn quanh, chỉ còn Tiểu Vĩ, con sư tử con cuối cùng bên cạnh mình, còn Tiểu Ba thì đã bị bắt đi, tim như bị ai bóp chặt.
Cậu đặt hi vọng cuối cùng vào A Hành, mong nó bắt được Độc Nhãn và đem Tiểu Ba trở về. Nhưng A Hành trở lại chỉ có một mình, trên bộ lông vàng óng vẫn vương máu tươi, đứng không xa Kiều Dực, nói với giọng trầm thấp: “Ta… để nó thoát rồi.”
Nó không quen thuộc nơi này, bị Độc Nhãn dẫn dụ và hoàn toàn mất dấu.
A Hành giống như một đứa trẻ phạm lỗi, tai hơi cụp xuống, đuôi rũ xuống sau, không dám nhìn vào mắt Kiều Dực. Nó giống như lúc nhỏ, vì tức giận mà cào trúng Kiều Dực, ánh mắt lúc này tránh né, đầu hơi cúi, đôi tai lông xù khẽ run lên.
Kết cục này dường như đã được đoán trước, mà Kiều Dực cũng không biết nên phản ứng thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play