Ngay sau đó, Kiều Dực thấy đôi tai của A Hành cụp xuống đầy khó chịu, giống như thể nếu không nghe thấy thì có nghĩa là không tồn tại vậy.
Kiều Dực: …
Đúng là y như hồi nhỏ, chỉ cần không muốn nghe thì sẽ làm như thể không nghe thấy hoặc không hiểu.
Tiểu Vĩ rõ ràng ngoan hơn nhiều so với A Hành hồi nhỏ, cũng rất nghe lời. Khi Kiều Dực đặt nó xuống đất, nó chỉ liếm móng vuốt của mình, rồi cọ vào chân trước của Kiều Dực, giọng non nớt gọi: "Ba ba, ba ba."
Tiếng gọi non nớt ấy làm tim Kiều Dực như tan chảy.
"Đi theo ta." Tiểu Ba bước đến, liếm Tiểu Vĩ rồi nói: "Lớn như vậy rồi, không thể cứ để người khác bế mãi!"
Kiều Dực còn chưa kịp cảm thán rằng Tiểu Vĩ đã lớn thì đã nghe Tiểu Ba cười lạnh nói: "Bế nhiều sẽ rụng lông."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT