Bóng đêm trở nên dày đặc, trên thảo nguyên thấp thoáng vang lên vài tiếng tru của linh cẩu.
Kiều Dực chậm rãi hạ móng vuốt xuống, lùi về sau một bước, im lặng một lúc mới đáp: "Được."
Cậu quay đầu rời đi, cái đuôi hơi rũ xuống, dường như vì giọng điệu lạnh lùng của A Hành mà có chút khó chịu. A Hành nhìn bóng lưng của Kiều Dực một lúc, rồi hất bờm sư tử lên, tiến lên phía trước nói: "Ngươi muốn nói gì với ta?"
Giọng điệu của nó vẫn lạnh như băng, thậm chí còn nghiêng đầu, thè lưỡi liếm móng vuốt của mình, như thể không muốn nhìn Kiều Dực thêm một cái nào nữa.
"Ta muốn nói, vết thương của ngươi vẫn đang chảy máu, nghỉ ngơi một chút đi. Dù muốn di chuyển cũng không cần vội vã đến mức này." Kiều Dực thở dài nhẹ một tiếng. Trước đó cậu đã thấy vết thương trên lưng A Hành, không biết là do chiến đấu hay bị thương trong lúc trốn khỏi đàn trâu điên loạn. Vết thương không hề nông, máu chảy ra theo từng bước đi của A Hành.
A Hành xoay đầu định liếm vết thương của mình, nhưng vì ở trên lưng nên không với tới, đành phải từ bỏ.
Kiều Dực nói xong câu đó liền dẫn hai con sư tử con đến một khoảng cách không quá gần cũng không quá xa A Hành. Hai con sư tử con thích quấn lấy Kiều Dực, thấy cậu tránh xa A Hành một chút, bấy giờ mới dám tiến lại gần hơn. Chúng kẹp Mạc Nhĩ vào giữa, khiến Mạc Nhĩ nhất thời tiến thoái lưỡng nan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT